Tiến sĩ Việt chủ yếu muốn làm quan để kiếm "miếng"?

(Kiến Thức) - Không ít người muốn lên TS được làm lãnh đạo - làm sếp các cơ quan đơn vị, vừa có tiếng "làm quan cỡ bự", vừa có "miếng lớn khổng lồ"...

Nhân chuyện cơ quan chức năng định phân tầng, xếp hạng các trường đại học, mấy báo điện tử đăng liền ý kiến phản biện: chuyện này không khả thi vì nước ta quá thiếu tiến sĩ (TS).
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa. 
Tôi cho rằng, việc phân tầng, xếp hạng các trường đại học bây giờ đúng là hấp tấp. Song có thể nói TS ở nước ta không hề thiếu. Trong đội ngũ đông (gần 2 vạn rưởi) TS, chỉ có hơn 8.000 TS "cam chịu" làm cán bộ giảng dạy đại học. Đặc biệt, rất hiếm hoi trong số họ trở thành TS thuần tuý thực thụ. Nghĩa là chỉ có biết nghiên cứu khoa học với một tình yêu say đắm, lãng quên bổng lộc...
Còn đại đa số họ học lên TS để ra ngoài phấn đấu làm lãnh đạo - làm "sếp" các cơ quan đơn vị, vừa có tiếng "làm quan cỡ bự", vừa có "miếng lớn khổng lồ". Đó là một hiện thực, khiến rất nhiều TS say mê, mơ ước, mong sao mình được đề bạt lên làm "sếp", càng sớm càng tốt. Chứ không phải như một tác giả viển vông viết bài mới đăng trên một báo điện tử cho rằng: "Sao lại đày ải các TS, giáo sư phải làm sếp"... Ngoài ra, tác giả này còn nêu "sáng kiến": Đào tạo nghiên cứu sinh, chỉ sử dụng họ sau này trở thành những TS thuần túy (chỉ biết nghiên cứu, cống hiến cho khoa học), bằng sự đãi ngộ thật xứng đáng... 
Nhưng như thế, đâu có khả thi. Bởi vì tiềm lực kinh tế nước ta làm gì có đủ để đãi ngộ đội ngũ TS một cách đại trà. Mà họ (những TS) phải tự thân vận động là chính. Tự thân có những công trình nghiên cứu sáng tạo, được đem ra ứng dụng vào thực tế, đương nhiên họ sẽ gia tăng nguồn thu nhập (ngoài lương). Hay nói cách khác, họ có thể tự giàu sang bằng "cái đầu TS" của mình.   
Mặt khác nếu chương trình, kế hoạch đào tạo TS như "sáng kiến" tác giả nêu trên, có khác nào cam kết, giao hẹn trước với họ: Suốt đời chỉ làm TS chuyên nghiên cứu khoa học. Tuyệt đối, họ không được cất nhắc, đề bạt lên làm lãnh đạo - làm "sếp" cơ quan đơn vị; thì chắc chắn ứng viên nghiên cứu sinh TS sẽ "vắng như chùa Bà Đanh". May mắn lắm mới có đôi ba người "mọt sách, dùi mài kinh sử", đăng ký đi nghiên cứu sinh TS.

“Tôi phải viết thư cho bộ trưởng đòi tăng lương“

(Kienthuc.net.vn) - Trao đổi với Kienthuc.net.vn, PGS.TS. Văn Như Cương cho rằng ý kiến “nhà nước vờ trả lương, giáo sư, tiến sĩ vờ làm việc” là đúng. Ngay bản thân ông có bằng phó tiến sĩ trong tay còn phải viết thư cho bộ trưởng mới được tăng lương.

“Vấn đề là bằng tiến sĩ liệu có được tính vào lương không. Giờ tôi đã nghỉ hưu không biết bây giờ thế nào nhưng tôi nhớ trước đây sau khi làm luận án phó tiến sĩ tại Liên Xô (sau được công nhận tiến sĩ - PV), cầm bằng trong tay và đã trở lại làm việc rồi nhưng tôi không được tăng lương”, PGS. TS. Văn Như Cương cho biết.
sd
"Cái bằng tiến sĩ không giúp gì cho lương tôi cả, thậm chí cũng không hơn gì so với các giáo viên dạy phổ thông"

“Trong khi đó, bạn bè cùng khóa không có bằng tiến sĩ thì lại được tăng lương. Thậm chí một số bạn bè không có bằng tiến sĩ giảng dạy ở cấp III cũng được tăng lương trong khi đó tôi dạy ĐH thì không”.

“Sau đó tôi phải viết thư cho Bộ trưởng, hồi đó là ông Nguyễn Văn Huyên. Tôi trình bày tình hình và đề nghị được tăng lương như bạn cùng khóa. Nếu chỉ vì tấm bằng phó tiến sĩ mà không được tăng lương thì xin được trả lại. Sau bức thư đó một tháng thì tôi mới được tăng lương”.

“Đó tăng để lương tôi bằng với các bạn khác. Cái bằng tiến sĩ không giúp gì cho lương tôi cả, thậm chí cũng không hơn gì so với các giáo viên dạy phổ thông. Đó là thực tế. Lâu dần đến nay tôi cũng quên lương ấy căn cứ vào đâu. Tôi không còn để ý nữa”.

“Hồi đó khi đi tìm hiểu lí do tôi được biết tôi không được tăng lương giống như bạn bè là vì tôi… để râu”, PGS. TS. Văn Như Cương hóm hỉnh.

Khi so sánh lương của giáo sư, tiến sĩ với lương của những người làm lao động giản đơn hiện nay, PGS. TS. Văn Như Cương cho rằng: “Chúng ta phải thừa nhận là người ta trả lương không tính đến cống hiến, không tính đến công việc. Nếu chúng ta ra các công ty nước ngoài thì người ta chọn người đôi lúc chẳng cần bằng cấp và năng lực như thế nào và anh làm tốt đến đâu thì người ta trả lương đến đó. Trả lương như thế mới là đúng. Ngay cả giáo sư này với giáo sư kia có thể trả lương khác nhau. Ông nào làm công việc tốt, mang lại lợi ích nhiều thì phải được hưởng lương cao hơn”.

“Hiện chúng ta đang trả lương theo kiểu quân bình chủ nghĩa. Như thế là không ổn. Những người cống hiến nhiều thì phải được hưởng lương nhiều mới đúng”.

“Một người khách quen tình cờ có kể cho tôi nghe vợ ông ấy đang là giáo viên dạy hợp đồng với lương 1 triệu/tháng và đang “chạy” vào công chức để lên lương khoảng 2 triệu/tháng. Tôi cũng tâm sự thật với ông ấy rằng con tôi thuê người giúp việc là hơn 2 triệu/tháng. Những cái vô lý đó cho thấy hiện nay việc trả lương vô cùng bất cập, không khuyến khích người ta làm việc”.

Nên thu hồi bằng tiến sĩ với người chỉ có bằng Can-đi-đát

(Kiến Thức) - Đọc bài "Cần thu hồi bằng tiến sĩ đối với người chỉ có bằng Can-đi-đát", tôi đồng ý về nguyên tắc...

 
Vào những năm 90 của thế kỷ trước, khi nền kinh tế và khoa học kỹ thuật của ta đang chững lại có chiều hướng tụt hậu, suy thoái so với khu vực và thế giới,  không có lý do gì mà chủ quan đưa ra chính sách phong vị tiến sĩ cho các phó tiến sĩ (Can-đi-đát) được đào tạo trước kia ở 12 nước thuộc khối XHCN. 

Việt Nam bán cao tốc cho nước ngoài: Được gì? Mất gì?

(Kiến Thức) - Chắc chắn khi mua, nhà đầu tư nước ngoài sẽ thu phí với mức cao hơn, lãi xuất cao hơn. Điều này tất nhiên sẽ làm ảnh hưởng đến người dân…

Vừa qua, trao đổi với báo chí, ông Trần Quốc Việt, Chủ tịch HĐTV Tổng Công ty Đầu tư phát triển đường cao tốc Việt Nam (VEC), cho biết từ gợi ý của Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng, VEC đang lập tổ rà soát, nghiên cứu về cơ chế chính sách, tìm thị trường để bán quyền thu phí hoặc bán cổ phần các dự án đường cao tốc cho nhà đầu tư nước ngoài. Tại cuộc họp với VEC mới đây, Bộ trưởng Đinh La Thăng cho biết chủ đầu tư dự án đường cao tốc Hà Nội - Hải Phòng chuẩn bị bán 70% dự án cho một nhà thầu của Ấn Độ. Chính vì thế VEC cũng nên tính toán để có thể bán một số tuyến cao tốc đang quản lý thì mới hy vọng có vốn quay vòng đầu tư các tuyến cao tốc khác, không phải trông chờ vào ngân sách hay trái phiếu Chính phủ.
Theo những dự tính của đơn vị này, có thể làm theo phương pháp BOT rồi bán cổ phần cho người ta, để nhà đầu tư nước ngoài cùng thu phí với mình trong một thời gian nào đó. Khả năng thành hay không thì phải trải qua phê duyệt, xem xét của các cấp, thậm chí phải báo cáo Thủ tướng Chính phủ. VEC cũng dự kiến đưa 5 dự án đường cao tốc vào nghiên cứu, đề xuất cơ chế chính sách để bán gồm tuyến Nội Bài - Lào Cai, Cầu Giẽ - Ninh Bình, Bến Lức - Long Thành, TP HCM - Long Thành, Đà Nẵng - Quảng Ngãi…

Tin mới