Rùng mình với cách kiểm tra, giữ gìn trinh tiết thời Trung cổ

 Cắt âm vật, nhốt vào nhà vệ sinh thối.. là nhữngcách kiểm tra trinh tiết kì quặc thời xưa khiến nhiều cô gái gặp nguy hiểm, thậm chí tử vong

Trong xã hội Trung đại, trinh tiết được coi là thứ quan trọng nhất đối với một người phụ nữ. Người ta quan niệm rằng, một người con gái trước hôn nhân phải giữ gìn được trinh tiết của mình mới được coi là đức hạnh. Gắn liền với nó trong là những câu chuyện kể "không tin nổi" về sự giữ gìn trinh tiết, vật dụng có 1-0-2 dùng để kiểm tra phẩm hạnh…
1. Thủ cung sa
Trong truyền thuyết và sử sách Trung Quốc, thủ cung sa là dấu vết chứng tỏ người con gái còn trinh tiết. Thủ cung vốn là một giống thạch sùng được nuôi bằng 7 cân chu sa khiến thân thể có màu đỏ. Người ta giã nát thủ cung bằng chày, lấy thứ nước đỏ như son này chấm một vết vào cánh tay cô gái.
Rung minh voi cach kiem tra, giu gin trinh tiet thoi Trung co
Ảnh minh họa. 
Vết thủ cung sa này sẽ còn mãi, chỉ đến khi cô gái ngủ với một người đàn ông thì nó mới mất đi. Vì vậy, người Trung Quốc cổ đại thường dùng thủ cung sa để kiểm tra trinh tiết của các cô gái.
2. Rau xà lách - kiểm tra trinh tiết thời Trung cổ
Từ thế kỉ XVI, phương pháp sử dụng xà lách đã được biết tới rộng rãi. Nó xuất phát từ cuốn sách có tên De Secretis Mulerium (Những bí mật của phụ nữ) của tác giả Albertus Magnus, ra đời năm 1505. Theo cuốn sách, chỉ cần cho một người con gái ngửi rau diếp hay rau xà lách, nếu như cô ta buồn nôn và đi vệ sinh thì chắc chắn cô gái ấy đã không còn trong trắng nữa. Tuy nhiên, độ tin cậy của thử nghiệm này thì thực sự vẫn chưa có căn cứ khoa học nào xác thực.
3. Sùng bái giọt máu hồng
Một số khu vực ở Afghanistan người ta cực kì sùng bái “giọt máu hồng”. Nếu cô dâu trong đêm động phòng không có những giọt máu hồng trên tấm ga trắng thì sẽ bị xem là đã trước khi . Chú rể có thể trả cô dâu về nhà mẹ đẻ, thậm chí, có thể giết chết cô dâu mà gia đình nhà gái không được dị nghị. Hơn nữa, nhà gái còn phải đưa em cô dâu ra thế chỗ chị.
4. Nhốt vào nhà vệ sinh hôi thối
Với bộ lạc Ulatan ở Kerala ở phía Nam Ấn Độ, nếu biết cô dâu không phải là thì họ sẽ nhốt người đó vào nhà vệ sinh hôi thối suốt một đêm. Cô dâu thường sẽ ngất lịm bên trong nhà vệ sinh, đó là sự trừng phạt mà họ cho là cô xứng đáng phải chịu.
5. Cắt âm vật
Cắt âm vật là phong tục phổ biến ở nhiều nơi tại châu Phi và Trung Đông. Nghi thức này được tiến hành cho những bé gái từ 4 đến 8 tuổi. Mục đích cắt bỏ một phần sinh dục là để tránh những khoái cảm tình dục, giúp nữ giới giữ trinh tiết trước khi kết hôn.
Việc cắt âm vật thường được tiến hành bằng dao kéo và nạn nhân không hề được gây mê. Điều này khiến các bé gái có thể bị nhiễm trùng, vô sinh, thậm chí tử vong vì mất quá nhiều máu.
6. Đai, khóa trinh tiết thời Trung cổ
Ở phương Tây, trong thời kì đêm trường Trung cổ, những chiếc đai, khóa trinh tiết đã vô cùng phổ biến, đặc biệt trong tầng lớp quý tộc. Chiếc đai cổ nhất được tìm thấy ra đời khoảng thế kỉ thứ XVI. Nó còn được gọi là “đai Florence”, được các quý ông dùng để bảo vệ người phụ nữ của mình khi đi chinh chiến xa nhà tới hàng năm trời.
Đai trinh tiết có cấu tạo khá đơn giản, hao hao giống quần lót bằng sắt, gồm 2 miếng kim loại ghép vào nhau, nối với một vòng khóa quanh bụng. Dưới đáy của loại khóa này khoét 2 cái lỗ, để phục vụ cho việc… đi vệ sinh của người mang nó. Tất nhiên, chiếc đai này bị khóa lại và người nắm giữ chìa khóa chính là các đức lang quân.
Song, chính những người đàn ông cũng có đai trinh tiết cho riêng mình. Dưới thời trị vì của nữ hoàng Victoria, năm 1876, Stephenson đã phát minh ra chiếc đai đầu tiên cho nam giới xuất phát từ hình dạng của vòi ấm đun nước. “Cậu nhỏ” sẽ có một vòi riêng bảo vệ thoải mái, đính vào thắt lưng da, giúp các bà vợ yên tâm rằng chồng mình sẽ không bị ai quyến rũ.

Giải mã bí ẩn thế giới bùa ngải thời cổ đại

Nhiều thầy pháp sư vì lợi ích cá nhân thường luyện những loại bùa ngải hại người: ngải yêu, mê tâm ngải... Những người bị trúng ngải tâm thần mê man, mất ăn, mất ngủ.

Trong thế giới của những thầy pháp sư thời cổ đại tồn tại nhiều bí kíp kỳ lạ. Bùa ngải là một trong số đó. Ngày nay khoa học đã cho thấy đó là những điều hoang đường, tuy nhiên những câu chuyện đồn đại xung quanh chúng vẫn là những điều đầy hấp dẫn và nhuốm màu huyền bí.
Giai ma bi an the gioi bua ngai thoi co dai
Ảnh minh họa. 
Thuật luyện những giống thực vật đặc biệt và truyền cho chúng những khả năng siêu nhiên để đoán biết tương lai, cải tạo số phận, hay chữa trị bệnh nan y... thời xa xưa khá thịnh hành ở nhiều nước châu Á như Trung Quốc, Ấn Độ và khu vực Đông Nam Á. Người ta gọi đó là luyện ngải và tin rằng ngải giúp con người chế ngự sức mạnh huyền bí.
Những pháp sư cao thủ dành cả cuộc đời mình để luyện "công lực". Họ có thể biểu diễn những kỹ năng kinh dị như nhúng tay vào vạc dầu sôi, hay dùng đinh đâm xuyên qua người... Sau khi đã luyện thành cao thủ, họ sẽ tìm và chăm sóc một số loài thực vật mà theo họ có khả năng đặc biệt để truyền "công lực" sang. Các thầy pháp thuộc diện cao thủ bao giờ cũng là tay chuyên luyện bùa ngải hay độc trùng. Thông qua việc nuôi ngải, luyện độc trùng, các pháp sư khẳng định quyền năng của họ, qua đó đánh giá tài cao thấp.
Theo những câu chuyện lưu truyền, loại ngải quý hiếm nhất là Phù phấn ngải. Đây là một loại thực vật giống hoa lan đất nhưng có bộ rễ lớn hơn, thường mọc trong rừng thẳm. Loại ngải này có một lớp bột mịn phủ trên lá, nếu ai vô ý đụng phải sẽ thấy ngứa ngáy khó chịu, sau đó toàn thân sưng phù, đau đớn trong khoảng 100 ngày sẽ chết nếu không được các vị cao tăng cứu chữa. Loại ngải này rất hiếm, được gọi là "Phù phấn ngải" vì lớp bột rất độc trên lá. Nhưng nếu được tôi luyện đúng cách, nó sẽ trở thành một loại ngải cứu người rất quý.
Những cao tăng muốn tìm được loại ngải này phải vào sâu trong rừng thẳm. Khi tìm được, phải loại bỏ lớp phấn độc bên ngoài một cách rất khéo rồi đem trồng vào chậu đất nung, cho các chất tượng trưng cho Ngũ hành vào (gồm có đất núi, diêm sinh, sắt, gỗ mục, muối biển).
Sau khi nuôi trồng, người ta đặt ngải lên bàn thờ và bắt đầu luyện bằng các quyền phép của bản thân. Khi ngải được luyện xong, trong nó sẽ có 2 phần được gọi là thiên năng (năng lực tự nhiên) và linh phù (năng lực của người luyện). Các tay luyện ngải cao cấp còn nuôi ngải bằng trứng gà, hoặc máu gà. Họ cho rằng làm như vậy ngải sẽ mạnh hơn. Nhưng với những người non tay, cách luyện này có thể gây nguy hại cho chính họ. Phù phấn ngải luyện xong dùng để trị bệnh mất trí, hoảng sợ, thậm chí có thể tìm được người bị mất tích.
Một loại ngải còn quý hiếm hơn và đã bị thất truyền hàng trăm năm là Bạch đại ngải. Người ta cho rằng Bạch đại ngải mọc ở đâu thì các loài thú dữ đều hoảng sợ và không dám sinh sống ở quanh đó. Nếu ai đó trồng loại ngải này mà không biết về tu luyện thì sẽ nguy hại cho bản thân. Trước khi nhổ cây, phải ngâm một bài bùa chú, đại khái: "Nhiệm màu thay, nhiệm màu thay/Bạch đại ngải, Bạch đại ngải...". Nếu loài ngải này mà được một cao tăng luyện thì sẽ có thể giúp con người cải tử hoàn sinh.
Những pháp sư chạy theo vụ lợi cá nhân thường luyện một loại ngải hại người, đó là ngải yêu hay bùa mê, thuốc lú. Đó là thứ ngải để "lừa tình". Ai bị trúng ngải đó là tâm thần mê man, không biết gì về đạo lý, bỏ nhà cửa chạy theo tiếng gọi của ái tình. Những người bị trúng ngải yêu có dáng điệu luôn suy tư, hờ hững với xung quanh.
Loại Mê tâm ngải có tác dụng tương tự. Cây mê tâm lá màu xanh sẫm to bản, hình cái kiếm, hoa màu tím đen có đốm trắng, có mùi hắc rất khó chịu. Người trúng ngải này sẽ mất ăn mất ngủ, tâm thần bất loạn. Những kẻ muốn dùng ngải mê tâm hại người bắt buộc phải biết tên tuổi của nạn nhân thì mới thành công. Những tay nuôi loại ngải này thường bị dân làm ngải coi thường, liệt vào loại mờ ám.
Giai ma bi an the gioi bua ngai thoi co dai-Hinh-2
Một cây thuộc chủng họ huyết ngải huyền thoại. 
Một loại ngải khác có tên khá kinh dị là Huyết nhân ngải. Nó mọc trong các khu rừng có thú dữ. Muốn tìm được Huyết nhân ngải, phải đợi vào đêm, khi ngải ửng lên màu đỏ như máu mới có thể nhìn thấy và nhổ được vì ban ngày lá cây màu xanh như bình thường. Hoa của loài ngải này nhỏ li ti và có màu đỏ như những giọt máu.

Thời cổ đại, giới thượng lưu dùng gì sau khi “đi cầu”?

(Kiến Thức) - Ở thời cổ đại, do không có giấy vệ sinh như hiện nay, riêng vua chúa không dùng nước hay lá cây mà dùng một thứ khác quý phái hơn nhiều.

    Ngày nay, giấy vệ sinh là một vật dụng vô cùng thiết yếu trong đời sống. Chúng xuất hiện ở bất cứ đâu, từ nhà riêng cho tới các khu vực công cộng. Nhưng ở Trung Hoa cổ đại, món đồ này hầu như không hề xuất hiện, cho tới tận thời Đông Hán, người Trung Quốc mới bắt đầu sản xuất giấy. Vậy trước đó, họ đã dùng những thứ gì để thay thế giấy vệ sinh?
    Thoi co dai, gioi thuong luu dung gi sau khi “di cau”?
    Ở thời cổ đại, do không có giấy vệ sinh như hiện nay. 

    Huyền bí vũ khí huyền thoại của vua chúa thời cổ đại

    (Kiến Thức) - Vua chúa thời cổ đại đến từ các nền văn minh như Ai Cập, Ấn Độ, Inuit... sở hữu một số vũ khí huyền thoại như kiếm, dao găm được làm từ thiên thạch trong vũ trụ. Dù trải qua hàng ngàn năm, chúng vẫn còn khá nguyên vẹn và sắc bén.

    Huyen bi vu khi huyen thoai cua vua chua thoi co dai
     Trong những thập kỷ qua, các nhà khảo cổ tìm thấy một số vũ khí huyền thoại như kiếm, dao găm của các vua chúa cổ đại thuộc các nền văn minh: Ai Cập, Ấn Độ, Sumer, Inuit...

    Đọc nhiều nhất

    Tin mới