Phi tần nào si tình Hoàng đế Ung Chính mà sinh bệnh rồi qua đời?

Mã thị khi qua đời không con không cái, gần như cả cuộc đời đã sống đơn độc ở hậu cung.

Trong lịch sử phong kiến Trung Hoa, 12 vị Hoàng đế nhà Thanh đều có hậu cung đông đảo mỹ nhân khoe sắc. Những hậu phi này một khi đã vào cung chỉ có 2 con đường: Một là vinh sủng cả đời và hai là sống cô độc đến chết.

Nhưng cũng có một vị phi tử đặc biệt hơn cả, nàng luôn được Hoàng đế sủng ái nhưng kết cục vẫn rất thê thảm. Đó là Mã Thường tại Mã thị của Hoàng đế Ung Chính.

Năm Ung Chính thứ 7, Mã thị tham gia tuyển tú rồi được chọn vào cung. Khi đó, với ngoại hình nổi bật, Hoàng đế Ung Chính vừa nhìn đã rất thích. Chính vì vậy, Mã thị vừa vào cung đã được phong thành Đáp ứng.

Có thể nói, vào thời điểm đó, Mã thị là một trong những nữ nhân được Hoàng đế Ung Chính sủng ái nhất hậu cung. Hoàng đế thường xuyên tìm nàng thị tẩm, không bao lâu sau nàng được phong thành Thường tại.

Với sự sủng ái của Hoàng đế Ung Chính, nhiều người cho rằng Mã thị có thể thăng thêm vài bậc phi vị nữa. Nhưng lúc này đã xảy ra một biến cố: Hoàng đế không may bệnh nặng rồi qua đời.

Phi tan nao si tinh Hoang de Ung Chinh ma sinh benh roi qua doi?

Năm Ung Chính thứ 13, Hoàng đế Ung Chính băng hà ở tuổi 58. Hoàng tứ tử Hoằng Lịch kế vị, tức Hoàng đế Càn Long. Mã thị trở thành góa phụ khi tuổi đời còn khá trẻ.

Từ đó đến khi qua đời, Mã thị vẫn luôn sống kín tiếng trong hậu cung. Bởi vì xuất thân không cao, Mã thị trước đây ít giao du với những nữ nhân quý tộc khác nên không có bạn bè. Ngày ngày nàng chỉ đối mặt với 4 bức tường cao nơi thâm cung.

Mặc dù vẫn được ăn ngon mặc đẹp nhưng trong lòng Mã thị không hề vui vẻ và thoải mái. Nàng ngày đêm đều nhớ lại những phút giây hạnh phúc bên Hoàng đế Ung Chính trước đây, lúc nào vẻ mặt cũng buồn rũ rượi.

Tâm trạng ngày càng suy sụp mà sức khỏe của Mã thị cũng ngày càng xuống dốc. Năm Càn Long thứ 33, Mã thị lâm bệnh nặng và qua đời ở tuổi 59. Sau khi mất, thi thể Mã thị được giao cho quan viên phụ trách thấn cung (Việc ma chay, chôn cất trong cung) .

Tuy nhiên, không rõ vì lý do gì mà đến 7 năm sau, linh cữu của Mã thị vẫn được đặt tại Điền Thôn thấn cung. Năm Càn Long thứ 40, một số viên quan tại thấn cung bất ngờ phát hiện ra thấy linh cữu của Mã thị tại đây.

Khi sự việc này đến tai Hoàng đế Càn Long, ông đã nổi giận và trừng phạt hàng loạt quan lại có liên quan. Sau đó, Hoàng đế cho dời linh cữu của Mã thị đến Thái lăng Phi viên tẩm rồi nhanh chóng chôn cất tại địa cung.

Càn Long có 17 con trai, 2 người có tư cách cạnh tranh ngôi vị

Càn Long nổi tiếng không chỉ phong lưu, đa tình mà còn là một vị vua sống lâu nhất trong thời cổ đại Trung Quốc. Tuy nhiên, ở thời kỳ của ông lại không xảy ra việc tranh giành ngôi vàng kịch liệt giữa các con trai.

Là vị hoàng đế có thời gian cầm quyền dài nhất, cũng là vị hoàng đế trường thọ nhất trong lịch sử Trung Quốc. Càn Long cầm quyền 63 năm, thọ 89 tuổi, việc số người con trai của ông vượt qua tất cả các vị hoàng đế khác dường như trở thành điều không còn nghi ngờ gì nữa.

Can Long co 17 con trai, 2 nguoi co tu cach canh tranh ngoi vi

(Ảnh minh họa)

Chu Nguyên Chương đã xử tử hơn 150 nghìn quan chức tham nhũng

Trong lịch sử Trung Quốc có hoàng đế Chu Nguyên Chương xuất thân từ một gia đình nông dân, cực kỳ ghét quan tham ô, tham nhũng.

Sau khi Chu Nguyên Chương lập nên nhà Minh, ông đã thực hiện chiến dịch “bàn tay sắt”, triệt để chống nạn tham ô. Cách ông trừng phạt kẻ tham quan ô lại cũng vô cùng tàn nhẫn, có thể nói là “chưa từng có”.

Hình ảnh Chu Nguyên Chương trong phim

Vị hoàng đế này đã đưa những quy định khắt khe như:

- Chu Nguyên Chương đưa ra quy định rằng, cứ tham ô 10 lượng bạc thì phại chịu hình phạt. Nếu tham ô từ 60 lượng bạc (khoảng 40 triệu VNĐ) trở lên thì người đó đã mắc phải đại tội.

- Các hình phạt dưới thời Chu Nguyên Chương rất tàn khốc. Cụ thể, tội nhẹ thì bị lưu đày, sung quân, tham nhũng nặng sẽ bị tử hình, thậm chí bị rút gân lột da, biến kẻ phạm tội thành bù nhìn đặt ở công đường. Trên thực tế có bao nhiêu người phạm tội thì sẽ có bấy nhiêu người chịu hình phạt. 

- Dân chúng được phép tố cáo các quan tham. Nếu người nào bị phát hiện tham nhũng sẽ lập tức bị đưa đến nha phủ, hoặc áp giải trực tiếp lên kinh thành để chém đầu thị chúng. Đây là hình phạt rất nghiêm minh. Trong suốt 276 năm của nhà Minh, số tham quan bị giết vì tham ô đã lên tới 150 nghìn người.

Nhưng, khi nhà Thanh lên nắm quyền, thời Ung Chính làm Hoàng đế, ông chỉ áp dụng 2 chiêu mà đã giải quyết được tận gốc vấn đề. So với các phương pháp cứng rắn trước đây của Chu Nguyên Chương để trấn áp các quan chức tham nhũng, rõ ràng tuyệt chiêu của Ung Chính là văn minh hơn nhiều - ít nhất là nó nghe ít đẫm máu hơn.

Các chính sách quyết liệt của ông đã mở đường cho sự thịnh trị kéo dài gần 150 năm tiếp theo của nhà Thanh. Các sử gia nhận định, không có Ung Chính thì không có cái gọi là "Khang Càn thịnh thế". Để giải quyết vấn nạn tham nhũng đã tồn tại dai dẳng, hoàng đế Ung Chính quyết tâm diệt trừ hoàn toàn chỉ bằng 2 chiêu:

Ung Chính Đế cho thành lập các ban khâm sai gồm các đại thần từ trung ương hoặc các quan viên địa phương có năng lực đi kiểm tra các tỉnh, huyên. Tra ra quan viên nào có dính líu tham ô thì lập tức cách chức, thay thế bằng một thành viên trong ban khâm sai. Các quan viên bị cách chức thi nhau khai ra những người tiền nhiệm đã làm thâm hụt ngân khố, việc này đã làm hàng trăm quan viên bị cách chức. Thậm chí, những quan viên tuy đã từ nhiệm nhưng bị phát hiện có tham ô trong lúc tại vị cũng bị trừng phạt. Thời đó, tham quan khi bị phát hiện có tham ô thường hay tự sát để bảo toàn cho người nhà vẫn được hưởng phúc lợi, vì theo họ thì "họa không đến người nhà".

Nhưng Ung Chính thì quyết tâm chống tham nhũng đến cùng, quan viên tham ô đã tự sát thì nhà vua chẳng những tịch thu tài sản của chúng, mà ông còn bắt người nhà chúng phải làm việc lao dịch cả đời để trả nợ của ông cha, theo nhà vua làm như vậy là để cảnh tỉnh tham quan rằng nếu bị ông tra ra thì "con cháu đời sau cũng không ngóc lên được". Để ngăn chặn tham nhũng, Ung Chính cho bỏ đi những loại "phí trà nước" mà các quan viên thường dùng để bòn rút công quỹ.

Bên cạnh những biện pháp nghiêm ngặt, Ung Chính còn đặt ra "Dưỡng liêm ngân", một số tiền lớn lấy từ số dư hàng năm trong quốc khố để thưởng cho các quan. Tiền dưỡng liêm của huyện lệnh thất phẩm là từ 400 đến 2,000 lượng bạc, còn của một viên Tổng đốc là vào khoảng 10,800 lượng bạc, gấp 100 lần bổng lộc hằng năm. Những việc làm này của Ung Chính Đế đã cải thiện tình hình tài chính của đế quốc, thu nhập gia tăng, đến lúc ông mất ngân khố đã có tới 5,000 vạn lượng.

Hàm Hương qua đời, Càn Long đau buồn bỏ thiết triều suốt 3 ngày

Không chỉ nổi tiếng trong phim "Hoàn châu Cách Cách", nhân vật Hàm Hương hay còn gọi là "Hương phi" thường xuất hiện trong nhiều tác phẩm vào cuối triều Thanh.

Theo các nhà khảo cổ Trung Quốc, đây là người có thật trong lịch sử Trung Quốc. Hình tượng Hàm Hương được cho là lấy nguyên mẫu từ Dung Phi, một trong những sủng phi của vua Càn Long. Sử sách chép rằng, vua Càn Long có hơn 40 phi tần, trong đó có một người dân tộc Hồi chính là Dung Phi.

Nàng Dung Phi được cho là sinh ra trong gia tộc quý tộc Hòa Trác, thuộc dân tộc Duy Ngô Nhĩ, Tân Cương nên còn gọi là Hòa Trác Thị. Theo truyền thuyết kể lại, ngay từ khi sinh ra thân thể nàng đã tỏa ngát hương thơm giống như một bông hoa vậy. Thế nên, nàng mới được gọi là Yiparhan, nghĩa là hương thơm. Mùi hương này không chỉ làm tăng thêm sự quyến rũ của nàng mà còn được xem như một biểu tượng của sự thuần khiết và nét đẹp không thể chạm tới. Mùi hương được cho là rất thu hút khiến những người xung quanh cảm thấy dễ chịu và thư giãn.

Ham Huong qua doi, Can Long dau buon bo thiet trieu suot 3 ngay

Hình ảnh Hàm Hương trong phim

Năm 1760, sau khi dẹp loạn ở Hồi Bộ, Đồ Nhĩ Đô cùng các trợ thủ của mình tới Bắc Kinh, được vua Càn Long tiếp đón nồng hậu và phong làm Nhất đẳng đại cát. Em gái Đồ Nhĩ Đô khi đó 27 tuổi cũng được vào cung, được phong làm Hòa quý nhân, chính là Hàm Hương. Càn Long sau khi thống nhất Tân Cương liền yêu cầu liên hôn vì mục đích chính trị.

Tương truyền khi Hàm Hương vào cung thì có điềm lành, cây vải phương Nam trồng trong cung năm đó sai hơn 200 quả. Vì vậy, nàng rất được vua xem trọng và yêu thương. Năm thứ ba sau khi nàng vào cung, tức 1762, hoàng thái hậu sắc phong nàng làm Dung tần.

Ham Huong qua doi, Can Long dau buon bo thiet trieu suot 3 ngay-Hinh-2

Hoàng hậu qua đời, vua Càn Long không muốn lại lập hậu. Năm 1775, hoàng quý phi bị ban tội chết, còn mỗi Dung phi là người có địa vị cao nhất trong cung, được vua coi trọng. Năm 1788, Hàm Hương qua đời, hưởng thọ 55 tuổi.

Sau khi nàng qua đời, vua Càn Long giữ lời hứa khi xưa, phái 120 binh sĩ mang nàng về an táng tại quê nhà và chôn cất trong lăng mộ chung của gia đình - lăng Apak Khoja (Tuân Hóa, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc ngày nay). Mộ của Hàm Hương được cho là nằm tách biệt ở phía Đông của khu lăng mộ, bên ngoài có khắc tên nàng bằng cả tiếng Hồi Cương và tiếng Trung.

Ham Huong qua doi, Can Long dau buon bo thiet trieu suot 3 ngay-Hinh-3

Đặc biệt hơn nữa là sau khi Dung phi qua đời, Càn Long vô cùng đau lòng, đến mức phải bãi triều 3 ngày. Trong xã hội phong kiến, một hoàng đế vì cái chết của phi tử mà bãi triều 3 ngày - việc này là vô cùng bất thường, chưa từng có tiền lệ dưới thời nhà Thanh. Việc Càn Long bãi thiết triều 3 ngày để tang cho nàng không chỉ là biểu hiện của nỗi buồn mà còn là minh chứng cho tình cảm sâu sắc mà ông dành cho nàng. Dù việc này đã khiến cho văn võ bá quan vô cùng bất mãn, nhưng không thể phủ nhận rằng Hàm Hương đã chiếm giữ một vị trí vô cùng quan trọng trong trái tim của Càn Long.

Đọc nhiều nhất

Tin mới