Nhà thiết kế thế giới chê bai J-20 Trung Quốc

(Kiến Thức) - Các nhà thiết kế máy bay chiến đấu hàng đầu thế giới đã bày tỏ sự nghi hoặc về khả năng thực sự của tiêm kích J-20 Trung Quốc.

3 năm sau chuyến bay thử đầu tiên của mẫu máy bay chiến đấu tàng hình Chengdu J-20, tờ tạp chí chuyên về quốc phòng Kanwa Defense Review cho biết, các nhà thiết kế máy bay trên thế giới vẫn đặt câu hỏi về việc liệu J-20 có thể được coi là máy bay chiến đấu thế hệ 5 hay không?
Các nhà thiết kế máy bay từ Nga, Ba Lan và Mỹ đều hiếm khi đưa ra các bình luận chê bai về thiết kế của các mẫu máy bay khác, tuy nhiên khi nhắc đến J-20 các chuyên gia này đều có cái nhìn không tốt. Thiết kế trưởng của Viện Thiết kế Máy bay Quân sự Mikoyan Nga cho biết, thiết kế của J-31 đối với ông còn dễ hiểu hơn so với thiết kế của J-20.
Còn thiết kế trưởng của công ty Sukhoi của Nga, J-20 không thể được coi là máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 khi không có tính năng bay đường dài với vận tốc siêu âm. Ngoài ra, ông này cũng đặt câu hỏi về khả năng tàng hình của J-20.
Tiêm kích J-20.
 Tiêm kích J-20.
Một chuyên gia hàng không từ Ba Lan cho biết, mẫu thiết kế của J-20 là khá cũ vì cánh trước của nó sẽ làm tăng khả năng bị radar và máy bay cảnh báo sớm phát hiện.
Cũng theo góc nhìn của một chuyên gia từ hãng Lockheed Martin, J-20 có kích thước quá lớn so với một máy bay tàng hình. “J-20 có kích thước tương đương với mẫu máy bay chiến đấu F-111 của Mỹ, tuy nhiên Trung Quốc khó có thể có được động cơ với lực đẩy cần thiết cho loại máy bay chiến đấu này”, ông này nói.
Nhưng theo tờ Kanwa, sẽ là không công bằng khi đánh giá J-20 với các chuẩn mực của máy bay được Mỹ và Nga phát triển khi J-20 được các chuyên gia Trung Quốc tự thiết kế. Trung Quốc đã đầu tư khá nhiều tài nguyên vào việc phát triển J-20. Tờ báo này cũng cho biết Trung Quốc có thể giải quyết vấn đề động cơ bằng cách sử dụng động cơ phản lực có kiểm soát véc tơ lực đẩy AL31FM1 từ Nga.

Báo TQ quan tâm loại radar có thể “bắt sống” J-20

(Kiến Thức) - Thời báo Hoàn Cầu vừa đăng tải một số hình ảnh về hệ thống radar có khả năng “bắt sống” J-20 mang tên 55Zh6ME Nebo-ME.

Tại triển lãm hàng không vũ trụ MAKS 2013, Tập đoàn Almaz-Antey (Nga) đã trình làng hệ thống radar cảnh giới đường không cực kỳ hiện đại 55Zh6ME Nebo-ME. Đây là lần đầu tiên Almaz Antey giới thiệu 55Zh6ME Nebo-ME tại MAKS.
  Tại triển lãm hàng không vũ trụ MAKS 2013, Tập đoàn Almaz-Antey (Nga) đã trình làng hệ thống radar cảnh giới đường không cực kỳ hiện đại 55Zh6ME Nebo-ME. Đây là lần đầu tiên Almaz Antey giới thiệu 55Zh6ME Nebo-ME tại MAKS.
Hệ thống radar 55Zh6ME Nebo-ME do Viện nghiên cứu kỹ thuật vô tuyến Nizhny Novgorod (NNIIRT) nghiên cứu phát triển cho lực lượng phòng thủ không gian chiến lược Nga. Nó chủ yếu dùng để tìm kiếm mục tiêu cơ động trên không và muc tiêu tên lửa đạn đạo trong điều kiện gây nhiễu điện tử mạnh.
Hệ thống radar 55Zh6ME Nebo-ME do Viện nghiên cứu kỹ thuật vô tuyến Nizhny Novgorod (NNIIRT) nghiên cứu phát triển cho lực lượng phòng thủ không gian chiến lược Nga. Nó chủ yếu dùng để tìm kiếm mục tiêu cơ động trên không và muc tiêu tên lửa đạn đạo trong điều kiện gây nhiễu điện tử mạnh.

Hé lộ về tính năng “bú sữa” trên không của J-20

(Kiến Thức) - Hệ thống “bú sữa” – tiếp nhiên liệu trên không của J-20 có nhiều điểm khác biệt so với tiêm kích tàng hình F-22, F-35 của Mỹ.

Thời báo Hoàn Cầu gần đây đã đăng tải một số hình ảnh về hệ thống tiếp nhiên liệu trên không của tiêm kích tàng hình J-20. Theo phân tích, bộ phận tiếp nhận nhiên liệu được bố trí ở bên phải mũi tiêm kích J-20 sử dụng kiểu ống mềm thay vì ống cứng như trên F-35 và F-22.
 Thời báo Hoàn Cầu gần đây đã đăng tải một số hình ảnh về hệ thống tiếp nhiên liệu trên không của tiêm kích tàng hình J-20. Theo phân tích, bộ phận tiếp nhận nhiên liệu được bố trí ở bên phải mũi tiêm kích J-20 sử dụng kiểu ống mềm thay vì ống cứng như trên F-35 và F-22.
Hiện tại, thiết bị tiếp nhận nhiên liệu trên không có 2 loại gồm: ống tiếp nhiên liệu cứng và ống tiếp nhiên liệu mềm. Nói chung, tính năng của ống tiếp nhiên liệu cứng kém hơn ống tiếp nhiên liệu mềm, do việc kết nối giữa hai máy bay rất mất thời gian, đặt ra vấn đề khó khăn với các phi hành viên, hơn nữa trong quá trình tiếp nhiên liệu đó, phi công cần phải kiểm soát độ cân bằng giữa hai máy bay. Chính vì vậy, J-20 đã được lựa chọn cách tiếp nhiên liệu bằng ống mềm. Lý do một phần vì công nghệ tiếp nhiên liệu bằng ống cứng của Trung Quốc chưa phát triển và để phù hợp với yêu cầu tác chiến của hải quân.
 Hiện tại, thiết bị tiếp nhận nhiên liệu trên không có 2 loại gồm: ống tiếp nhiên liệu cứng và ống tiếp nhiên liệu mềm. Nói chung, tính năng của ống tiếp nhiên liệu cứng kém hơn ống tiếp nhiên liệu mềm, do việc kết nối giữa hai máy bay rất mất thời gian, đặt ra vấn đề khó khăn với các phi hành viên, hơn nữa trong quá trình tiếp nhiên liệu đó, phi công cần phải kiểm soát độ cân bằng giữa hai máy bay. Chính vì vậy, J-20 đã được lựa chọn cách tiếp nhiên liệu bằng ống mềm. Lý do một phần vì công nghệ tiếp nhiên liệu bằng ống cứng của Trung Quốc chưa phát triển và để phù hợp với yêu cầu tác chiến của hải quân.

Tin mới