Ngày hôm nay đẹp lắm thật mà!

Nếu hôm nay không là ngày hạnh phúc, hôm nay không là ngày đẹp trời, thì ta còn ngủ giấc ngủ lâu đến chừng nào nữa.

Đây là một sự xác quyết mới.
Chính ngày hôm nay đang có đủ màu nhiệm như trời xanh, mây trắng, nắng ấm, bướm vàng, cha mẹ, anh, chị, em...
Thực tại mầu nhiệm vô cùng như vậy mà tại sao ta lại tự khoá chặt mình trong cái vỏ ốc sầu đau?
Những mầu nhiệm của cuộc đời mầu nhiệm hơn, quan trọng hơn những ganh tỵ, buồn phiền và bực tức của mình. Tại sao mình lại tự giam mình vào cái vỏ cứng của sự tức tối và hờn giận đó để rồi không tiếp xúc đc những mầu nhiệm của cuộc đời ngay hôm nay.
Đó cũng là lý do nếu nhìn sâu vào câu nói bình dị này, ta biết, a đây đúng là một câu thần chú giúp nhắc ta "hiện pháp lạc trú" - hạnh phúc ngay giây phút hiện tại.
"Ngày hôm nay đẹp lắm thật mà..." (Thư pháp: Thích Nhất Hạnh).
 "Ngày hôm nay đẹp lắm thật mà..." (Thư pháp: Thích Nhất Hạnh).
Em chỉ cần đừng đó, thở và cười, tự thân em đã đẹp như một bông hoa. Nếu em biết thở biết cười trong cuộc đời, biết dừng cái tâm bao lâu nay chạy lăng xăng chùn chân mỏi gối, thì em sẽ nhận ra, thiên đường là giây phút này, ngay lúc này, ngay hôm nay là ngày đẹp nhất của cuộc đời em, là giờ phút em nhận ra những giá trị mầu nhiệm của cuộc đời.
Chỉ cần biết dừng cái tâm của mình lại thôi, thì ngay lập tức phép mầu xuất hiện.
Em có nghe thấy tiếng chim hót?
Em có thấy trời xanh nắng vàng?
Em có thấy dáng mẹ chăm chút em từng chén cơm ly nước?
Em có thấy dáng cha tần tảo sớm hôm nuôi em thành người?
Em có thấy tiếng em thơ cười đùa hồn nhiên trong gió?
Em có thấy tiếng cuộc đời lao xao bên tai em?
Và em có thấy bông hoa bên thềm nhà em đã chợt nở?
Ôi, nếu hôm nay không là ngày hạnh phúc, hôm nay không là ngày đẹp trời, thì ta còn ngủ giấc ngủ lâu đến chừng nào nữa, để giật mình tỉnh giấc, nhận ra nhiệm mầu có thật nơi cuộc đời.
Tôi vẫn còn hát ca. Hát ca là bổn phận của tôi. Bổn phận của em cũng vậy, em phải hát ca. Vì cuộc sống rất mầu nhiệm, chúng ta phải hòa mình vào trong bản hợp tấu vĩ đại của pháp thân nhiệm mầu. Chúng ta hãy lắng nghe bông hoa để có thể trở thành được như bông hoa, và chúng ta hòa những lời ca tiếng hát của chúng ta vào trong bản hòa tấu vĩ đại của đất trời, của hiện hữu.
Chúng ta có thể lắng tai nghe tiếng cười giòn tan của trẻ nhỏ, để bản thân mình tự thân dễ thương như một đứa trẻ thơ.
Cuộc sống nhiệm màu vốn dĩ trong vắt trong veo như viên pha lê, đẹp quá chừng, mà bao lâu ta ngủ quên, ta ngủ mơ, không “thức dậy” để ngắm nhìn cuộc đời.
Hôm nay em đã dậy chưa?
Tôi đang tỉnh giấc rồi đây.
Và tôi đâu có ngủ mơ, ngày hôm nay đẹp lắm thật mà…
Tâm Đức Huân

Lựa chọn bình yên…

Tôi nhớ lời Phật dạy, “tướng từ tâm sinh”, nên nét từ bi, nhân ái sẽ thấm nhuần qua ánh mắt, nụ cười.

Tối qua, P. nhắn tin cho tôi thật khuya, chia sẻ rằng đã chính thức nộp đơn nghỉ việc và hôm nay sẽ nghỉ việc chính thức! Đó là một quyết định khó khăn, xét trong thời buổi kinh tế khó khăn hiện nay. Thế nhưng, tôi hiểu và nghĩ nó là quyết định tất yếu, vì ở đó em gặp phải sự đối xử phân biệt người miền này, tỉnh khác, sự châm chọc về Đấng Thiêng liêng mà em đã quy y - quay về nương tựa.
Có đôi khi, cái đẹp nơi một con người trong mắt một ai đó không phải đến từ cái mặt sáng ngời. Ảnh minh họa.
Có đôi khi, cái đẹp nơi một con người trong mắt
một ai đó không phải đến từ cái mặt sáng ngời. Ảnh minh họa.

Tôi trả lời với P., rằng tôi ủng hộ em, không phải vì em bỏ việc mà vì quyết định ấy là quyết định mang tên khí tiết, em phải gìn giữ lòng tôn quý và ngưỡng vọng đến cùng bậc Thầy của mình, em thà mất việc chứ không thể chịu nghe người ta phỉ báng Thầy mình dẫu em cũng hiểu, rất hiểu về nhân-quả, ai ăn nấy no, gieo chi thì gặt nấy. Người ta phỉ báng một bậc Thánh, bậc Thầy đáng kính thì họ tổn hại phước đức, không ảnh hưởng tới em. Nhưng, làm sao em có thể cộng sự với một người mà ở nơi họ không hề có niềm tôn kính bậc Thầy của mình, lại còn không tôn trọng niềm kính ngưỡng riêng tư của em?

Tôi hiểu cảm giác đó, hiểu đến cùng cái khó khăn của một quyết định mà em đã phải đắn đo không phải ngày một ngày hai, mà là cả một quá trình nhẫn nhịn, vượt qua. Nhưng, sức người vốn có hạn, sự tu cũng là một quá trình tập tành, biết là bậc Thầy khả kính đó sẽ không chấp trách những lời nặng nhẹ, phỉ báng của chúng sinh nhưng trong vai học trò thì em sẽ không thể thỏa hiệp, làm cộng sự cho họ, dẫu ở đó em sẽ có một chỗ làm, nơi em rèn nghề và mưu sinh.

Ai sinh ra là người thì đều phải lao động, kiếm sống như một bản năng sinh tồn và phát triển, nhưng, không phải ta sẽ cam chịu để thỏa hiệp với cái xấu, cái ác để được sống, vì ngoài cái sống của thể xác, tâm hồn ta cũng cần phải ăn.

Người ta nói, “đói cho sạch” chính là ở ý nghĩa này nữa, ta thà chịu đói, thậm chí thân hoại mạng vong chứ mình không thể sống trên sự thiếu từ bi, dựa vào những kẻ xấu ác, hợp tác với những điều vô luân, bất nhân, bất nghĩa để sống. Bởi sự sống ấy nếu có thì chỉ là cái sống giản đơn của một sinh thể, còn sự tồn tại theo nghĩa tinh thần, phẩm chất cao thượng thì không có mặt ở đây.

Cũng là về P., tôi nhớ có lần em chia sẻ, rằng, “em thấy cô bạn xinh xinh, muốn tìm hiểu, nhưng một lần nghe người đó khen ăn thịt chó, giò hầm, heo quay, gà rô-ti ngon, thèm ăn những món được vay mượn từ xương thịt chúng sinh khác... tự nhiên em mất thiện cảm, không thể quen được, dẫu họ cũng thích mình”.

Có đôi khi, cái đẹp nơi một con người trong mắt một ai đó không phải đến từ cái mặt sáng ngời, mái tóc đen mượt, làn da tươi mát, mà nó đến từ lòng từ bi, sự thương quý con người và muôn loại nơi người kia.

Không ai phủ nhận những cái đẹp bên ngoài là dễ hút người ta về mặt ánh nhìn, xúc chạm bằng các giác quan. Nhưng, đằng sau những cái đẹp hình thể, thuộc về mắt thấy, tai nghe, tay chạm... thì tâm hồn trong sáng, tinh anh, sạch sẽ từ ý-khẩu-thân nhiều khi mới là điều thuyết phục người khác tin tưởng, yêu thương, trao gửi cảm xúc, tình thâm. Có lẽ vì thế mà có những người đẹp chỉ để nhìn rồi thôi, thậm chí nếu họ biết đằng sau vẻ ngoài đẹp đẽ ấy là dao găm, là thuốc độc, là thiếu chất người tối thiểu... thì người ta cũng chẳng nhìn, còn tìm cách hủy hoại.

Tôi nhớ lời Phật dạy, “tướng từ tâm sinh”, nên nét từ bi, nhân ái sẽ thấm nhuần qua ánh mắt, nụ cười, và, người ta sẽ cảm được và mình sẽ trở nên gần gụi, ưa nhìn đối với số đông dẫu mình chưa phải là người hoàn hảo.

Mong là em sẽ vững chãi, và tin là nơi em luôn gìn giữ được thiên lương trong sáng từ việc biết khước từ những cơ hội làm việc, những cái đẹp bên ngoài vì ở bên trong nó ngầm chứa những điều không đẹp, không dựa trên nền tảng bi-trí của Phật dạy!

Sự thật của tình yêu

Bạn chính là tình yêu, tình yêu chính là bạn. Cả hai là một, tuy một mà hai.

Nếu bạn giữ yên được đôi mắt bạn nhìn thẳng vào một ngôi sao xa thẳm nào đó, có thể bạn sẽ lọt vào được thiên đàng rực rỡ tình yêu của chư Phật, của các bậc Thánh. Và một khi bạn có thể thực hiện được như vậy thì nội tâm bạn đã sung mãn tràn đầy, cuộc đời bạn chỉ tràn đầy, luôn luôn sung mãn hỉ lạc, - ngay cả cái chết cũng không tiêu hủy được.

Đọc nhiều nhất

Tin mới

ZenZ thiền - Sống khỏe sống vui!

ZenZ thiền - Sống khỏe sống vui!

"ZenZ - Thiền cho giới trẻ" do nhóm sinh viên Học viện Ngoại giao phối hợp với Trung tâm Dưỡng sinh Thiền Việt tổ chức là một dự án phi lợi nhuận nhằm lan tỏa sâu rộng hơn những lợi ích của thiền định tới sinh viên và giới trẻ.
4 dấu hiệu cho thấy gia đình đang có phúc lớn

4 dấu hiệu cho thấy gia đình đang có phúc lớn

Cuộc sống gia đình khó tránh khỏi những sai lầm. Nếu đã là quá khứ thì đừng lôi ra để nói, có thế thì càng mâu thuẫn mà thôi. Nếu có mâu thuẫn thì nên giải quyết ngay, nói rõ luôn chứ đừng âm ỉ cháy mãi trong lòng.
Nét đặc biệt của Di tích Quốc gia chùa Tây Phương

Nét đặc biệt của Di tích Quốc gia chùa Tây Phương

Phó Thủ tướng Trần Hồng Hà vừa ký Quyết định số 190/QĐ-TTg phê duyệt Nhiệm vụ lập Quy hoạch bảo quản, tu bổ, phục hồi Di tích Quốc gia Đặc biệt chùa Tây Phương. Cùng điểm qua giá trị “đặc biệt” của ngôi chùa này.