Nếu không có kiếp sau, vì sao có trường hợp nhìn thấy người chết?

Người ta cho rằng không có kiếp sau là bởi vì không tận mắt nhìn thấy. Nhưng, trong cuộc sống chẳng phải có nhiều điều chúng ta không nhìn thấy nhưng nó vẫn tồn tại sao?

Chết có phải là hết hay không? Cuộc sống sau cái chết là như thế nào, liệu ở đó có thiên đường hay địa ngục như con người ta vẫn đồn đoán. Có người nói, con người chết là hết, là kế thúc, đâu còn có kiếp sau? Nhưng cũng có người nói, con người là có kiếp sau. Vậy rốt cuộc chúng ta có kiếp sau hay không?

Để trả lời câu hỏi này, tiến sĩ Sean Carroll - chuyên gia vũ trụ và giáo sư vật lý học tại Viện Công nghệ California (Mỹ) đã bỏ ra nhiều năm nghiên cứu về cuộc sống sau cái chết. Đến thời điểm hiện tại, ông khẳng định chắc chắn một điều rằng không có cuộc sống sau khi chúng ta nhắm mắt xuôi tay.

Neu khong co kiep sau, vi sao co truong hop nhin thay nguoi chet?

Tiến sĩ Sean Carroll khẳng định, không hề có cuộc sống sau cái chết. Ảnh: Shutterstock

Tiến sĩ Sean Carroll cho rằng, để cuộc sống sau cái chết có thể được xem như một khả năng, ý thức sẽ cần phải được tách bạch hoàn toàn khỏi thể xác. Tuy nhiên, trên thực tế thì ý thức thực sự được cấu thành từ một loạt nguyên tử (atom) và điện tử (electron) không thể bị tách khỏi thế giới vật chất.

Cũng theo tiến sĩ Carroll: “Trong khuôn khổ QFT, không thể có một tập hợp các ‘hạt linh hồn’ và ‘lực linh hồn’ có khả năng tương tác với những nguyên tử thông thường của chúng ta, bởi nếu có, chúng ta hẳn đã phát hiện ra chúng ngay trong các thí nghiệm hiện hữu”.

Tuy nhiên, theo thuyết pháp của nhà Phật thì con người chết đi sẽ phải trải qua “ngũ thú luân chuyển”, “lục đạo luân hồi”. Theo đó, người làm việc tốt sẽ được lên thiên thượng, người làm việc ác sẽ bị đọa xuống địa ngục chịu tội. Không thể một người luôn làm điều ác mà lại có kết cục giống như người cả đời làm việc thiện giúp người, đó là Thiên lý.

Phật gia giảng, muốn biết quả của kiếp sau thì hãy nhìn vào những việc mà mình đã làm ở kiếp này. Nhân quả tuần hoàn, con người có thể “nhìn cổ mà biết kim”, cũng có thể từ hiện tại mà suy đoán tương lai.

Sở dĩ người ta cho rằng không có kiếp sau là bởi vì không tận mắt nhìn thấy kiếp sau cho nên không tin. Nhưng, trong cuộc sống thường ngày của chúng ta chẳng phải cũng có rất nhiều điều mà chúng ta không nhìn thấy nhưng nó vẫn tồn tại sao? Ví dụ như không khí, sóng điện, tia phóng xạ, thậm chí cả tình yêu thương …

Không chỉ có đạo Phật, tiến sĩ, bác sĩ Bruce Greyson ở Đại học Virginia cũng tin rằng con người có kiếp sau. Trong một bài nghiên cứu được đăng năm 2013, Bruce Greyson nói rằng, số lượng bệnh nhân đã kể mình gặp người chết là nhiều một cách đáng kinh ngạc. Mặc dù một số câu chuyện của họ là hoang đường nhưng cũng không phải tất cả là nói dối.

Thú vị hơn, có một số trường hợp kể lại việc gặp một người thân ở thế giới bên kia, dù họ không hề biết người đó đã chết ở thế giới thực. Một số trường hợp chưa bao giờ gặp cha mẹ đẻ của mình, nhưng lại có thể mô tả họ rất chính xác.

Một trường hợp khác xảy ra vào năm 1991 cũng là bằng chứng để khẳng định con người có cuộc sống sau cái chết. Theo đó, ca sĩ-nhạc sĩ Pam Reynolds gặp phải một chứng bệnh chết người, bắt buộc phải lựa chọn giữa một cuộc phẫu thuật nguy hiểm hoặc chắc chắn sẽ chết. Reynolds đã chọn thực hiện phẫu thuật. Sau khi rơi vào trạng thái hôn mê nhân tạo, nhiệt độ cơ thể của cô hạ xuống chỉ còn 15,5 độ C, nhiệt độ mà máu không thể lên não. Đồng thời, mắt cô được dán băng dính và tai gắn tai nghe tránh tất cả các tiếng ồn để theo dõi các hoạt động của các tế bào não.

Sau này Reynolds đã kể lại những trải nghiệm của mình khi ở trạng thái đó. Cô thấy mình trôi nổi trên cơ thể, nhìn xuống thấy có khoảng 20 người đang làm việc. Một người phụ nữ bên trái cô nói “động mạch cô ấy nhỏ quá”. Một bác sĩ phẫu thuật chuyên khoa não đang nhìn vào sau đầu cô và trong phòng bật bài Hotel California của ban nhạc The Eagles. Lời kể của cô khiến người ta bị sốc vì nó hoàn toàn chính xác như những gì đã diễn ra hôm đó.

Ước được làm chồng em lần nữa...

Em bảo, em quý từng giây những khoảnh khắc bên anh. Lúc đó anh đâu biết rằng em đã dự cảm được một cuộc chia ly...

Ước được làm chồng em lần nữa...

Ngày xưa, em có thói quen nằm gối đầu lên tay anh mới ngủ được. Nhiều đêm, tay tê cứng nhưng anh không dám cử động vì sợ làm em thức giấc. Những lần anh đi công tác xa, em lại thao thức không ngủ được. Em bảo, em quý từng giây những khoảnh khắc bên anh.

Mắc nợ chồng

Em nghĩ kiếp này em đã mắc nợ anh, để kiếp sau mình lại làm vợ chồng, em sẽ trả nợ, có tính cả lãi...

Mắc nợ chồng

Mẹ bị đột quỵ, hôn mê suốt cả tuần, nhà mình đang đau đớn chuẩn bị đón tin xấu thì kỳ diệu thay, mẹ tỉnh lại.

Mỗi ngày bác sĩ cho người thân vào phòng hồi sức một lần để chăm sóc mẹ. Anh nói em và chị Hai yếu đuối, để anh làm. Nhìn cách anh lau rửa, thay đồ cho mẹ, các bác sĩ cứ tưởng anh là con ruột. Sau ba tuần, mẹ được về nhà với nửa người bên trái hoàn toàn mất cảm giác.

Tối, anh và em trải chiếu nằm hai bên giường mẹ để trông chừng. Cả đêm mẹ đau nhức, vợ chồng thay nhau xoa bóp chân tay, lật trở đổi bên cho mẹ đỡ mỏi. Cứ hai giờ mẹ lại đòi đi tiểu, uống nước. Mới mấy ngày em đã chóng mặt, lên huyết áp vì cả đêm không ngủ được. Anh chị Hai và thằng út nuôi mẹ vài hôm cũng chịu không thấu. Chỉ có anh cần mẫn thức trông mẹ đêm này qua đêm khác.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Nhà mình phải thuê người mát-xa và tập vật lý trị liệu cho mẹ. Được vài hôm, anh nhìn cách họ làm rồi làm theo. Anh kinh doanh chứng khoán nên bê luôn máy tính vào cạnh giường mẹ để làm việc. Cứ nửa giờ, anh lại ngưng công việc để trở lưng, xoa bóp cho mẹ. Mẹ đi vệ sinh, em và chị Hai hè hụi mãi mới đỡ được mẹ lên xe lăn. Anh thì làm rất nhẹ nhàng. Anh choàng tay mẹ lên vai, xốc nách để mẹ đứng tựa vào người, chân giữ chặt xe lăn, xoay nhẹ một cái là đã đặt mẹ ngồi vững trên xe. Mẹ vệ sinh xong, anh cẩn thận lau chùi sạch sẽ. Bác hàng xóm sang thăm, nắm tay mẹ ước ao: “Tôi có con rể vầy chắc tôi cưng dữ lắm. Cả trăm đứa chưa được một. Chị thiệt có phước”. Mẹ mỉm cười nhìn anh âu yếm: “Bốn đứa con của tui, chẳng đứa nào chăm sóc tôi được như nó. Nói thiệt, mấy lần đầu tui hơi mắc cỡ, nhưng rể nó nói “con là con của mẹ, có sao đâu”, nghe thiệt là thương”...

Đọc báo, thấy nói người già phải tập đọc chữ ngược, học tính toán cộng trừ để đầu óc minh mẫn. Cách đó không phù hợp với mẹ nên anh nghĩ ra cách khác. Anh hỏi mẹ: “Con nhớ hồi đó mẹ làm bánh xèo ngon lắm. Cách làm ra sao hả mẹ”. Mẹ nói từng chữ “nửa ký bột thì 600g dừa…”. Hôm sau anh lại hỏi: “Con thèm xôi vò mà vợ con không biết nấu, nấu sao cho ngon hả mẹ?”… Nhờ vậy mà mẹ rất tỉnh táo, còn nhớ được những chuyện xa lơ xa lắc.

Mẹ thương anh lắm, đến nỗi tài sản dành dụm để dưỡng già, mẹ dặn cả nhà để hết cho anh, không đứa nào được chia chác. Ai cũng nói em tu mấy kiếp mới lấy được anh làm chồng. Em thì nghĩ kiếp này em đã mắc nợ anh, để kiếp sau mình lại làm vợ chồng, em sẽ trả nợ, có tính cả lãi, để vợ chồng mình nợ nhau hoài hoài, nhé anh.

Giật mình nghe chuyện chân thực cuộc sống dưới âm phủ

Bạn có thực sự tin rằng có sự tồn tại của cuộc sống dưới âm phủ không? Trên đời này có ma quỷ tồn tại không?

Giật mình nghe chuyện chân thực cuộc sống dưới âm phủ
Vào thời nhà Thanh, có một người tri thức khoảng 19 tuổi tên là Lê Chú, trong một giấc mơ thấy một người đến tìm mình, lễ phép nói có việc muốn nhờ, Lê Chú nhận lời mà không suy nghĩ, người đó nghe xong tạm thời rời đi. Vài ngày sau trong giấc mơ, người hôm nọ lái xe ngựa đến đón anh, đi đến một nơi giống như công đường, Lê Chú được yêu cầu thăng đường thẩm vấn tội phạm. Từ đó về sau mỗi ngày anh đều nằm mơ đến cuộc sống dưới âm phủ

Đọc nhiều nhất

Tin mới