Nằng nặc đòi ly hôn nhưng ép chồng về ở cùng

Tôi đâu có nhờ toà giải quyết cho vợ chồng tôi ly hôn nhau đâu. Tôi gửi đơn là để nhờ tòa “bắt” lão chồng tôi về sống với tôi.

Nộp đơn xin ly hôn để “bắt” chồng về
Những ngày đầu mới về Tòa án nhân dân huyện Mỹ Xuyên ( tỉnh Sóc Trăng) công tác, Chánh án Phạm Thanh Tùng đã gặp một vụ việc liên quan đến hôn nhân - gia đình với những tình tiết đầy bi hài khiến ông nhớ mãi.
Nang nac doi ly hon nhung ep chong ve o cung
TAND huyện Mỹ Xuyên - nơi Chánh án Phạm Thanh Tùng đang công tác. 
Đó là trường hợp của chị Kim Thị Hạnh - một phụ nữ trung niên người dân tộc Khmer trú tại huyện Mỹ Xuyên. Cách đây mấy tháng, người phụ nữ có gương mặt khắc khổ, lam lũ này bế cả con tới tòa để nộp lá đơn xin ly hôn .
Theo ông Tùng, lá đơn viết tay với những dòng chữ nguệch ngoạc nhưng hợp lệ và có cả chữ ký của hai vợ chồng. Sau khi tiếp nhận đơn ly hôn, ông Tùng đã giao cho một thẩm phán cấp dưới trực tiếp giải quyết và hẹn ngày hai vợ chồng đến tòa để hòa giải. Ngày hòa giải, hai vợ chồng đến khá đúng giờ, vị thẩm phán hỏi lại lý do tại sao hai người không thể sống với nhau mà quyết định ly hôn?
Nghe câu hỏi của vị thẩm phán, người vợ ngẩn ngơ một hồi rồi bất ngờ có phản ứng mạnh: “Tôi đâu có nhờ toà giải quyết cho vợ chồng tôi ly hôn nhau đâu. Tôi gửi đơn là để nhờ tòa “bắt” lão chồng tôi về sống với tôi chứ không phải để ly hôn!
Chồng tôi thỉnh thoảng mới về nhà. Mỗi khi về lại ngủ riêng, chẳng thèm động chạm đến vợ. Tôi nghe nói là lão ấy đang sống chung với một người đàn khác ở ngoài, bỏ bê vợ con. Tuy nhiên, tôi không biết làm sao để lão ấy về sống với tôi nên tôi mới phải nhờ đến tòa can thiệp”.
Vị thẩm phán hỏi: “Chị không muốn ly hôn tại sao chị lại viết lá đơn ghi rõ là “Đơn xin ly hôn” mà không ghi là đơn kiến nghị hay đơn đề nghị gì đó có phải rõ ràng và phù hợp với mục đích của chị hơn không?”.
Chị Hạnh giải thích: “Do tôi vẫn thấy trên tivi, trong các bộ phim người ta nói đến việc nhờ tòa giải quyết chuyện vợ chồng thì phải viết đơn ly hôn gửi lên thì tòa mới giải quyết”.
Vợ rút đơn, chồng lại gửi đơn
Những lý lẽ của chị Hạnh khiến vị thẩm phán Tòa án nhân dân huyện Mỹ Xuyên vừa ngạc nhiên, vừa trách giận. Mặc dù anh Tiến đồng ý ly hôn và đã ký vào đơn, nhưng bản thân chị Hạnh là nguyên đơn lại không đồng ý ly hôn, không yêu cầu tòa giải quyết ly hôn thì tòa không thể có căn cứ nào để tiến hành giải quyết vụ việc.
Vị thẩm phán cũng giải thích rõ, khi hai vợ chồng có ý định ly hôn thì tòa mới tiến hành hòa giải. Nếu hòa giải không thành thì sẽ tiến hành các thủ tục ly hôn, phân chia tài sản, con cái và những vấn đề liên quan theo luật pháp.
Còn việc chị Hạnh nhờ tòa “bắt” chồng về sống với mình thì tòa cũng không thể “bắt” được vì đây là quyền tự do của anh Tiến. Anh Tiến có quyền sống ly thân với chị Hạnh nếu như anh ấy không còn tình cảm với vợ mà chưa thể ly hôn và không ai có quyền cưỡng chế anh ấy.
Tòa cũng hỏi chị Hạnh, khi chị cho rằng chồng mình ngoại tình thì có điều gì làm bằng chứng không, hoặc chị có trực tiếp chứng kiến không? Chị Hằng ngập ngừng, tất cả thông tin chị biết đều là đồn đoán.
Trong khi đó, anh Tiến khẳng định bản thân không có bất cứ mối quan hệ trai gái nào ở bên ngoài, đơn giản chỉ là anh cảm thấy hai vợ chồng không hợp nhau nên mới vùi đầu vào công việc, ít về thăm vợ con hơn trước.
Trước hoàn cảnh đó, ông Tùng phải giải thích cho chị Hạnh hiểu tòa không thể giúp gì được cho chị trong vấn đề này. Rất lâu sau đó, chị đã hiểu ra cốt lõi câu chuyện. Đồng thời ông Tùng cũng tiến hành thuyết phục, động viên anh Tiến hãy nghĩ đến những tình cảm vợ chồng và những đứa con mà quay về hàn gắn với vợ.
Tuy nhiên, anh Tiến nhất quyết không chịu về vì cho rằng không còn tình cảm gì với vợ, việc anh về thăm con là do trách nhiệm của một người cha. Cuối cùng chị Hạnh đành xin rút đơn về trong sự hậm hực, buồn bã vì tòa án không giúp gì được cho mình.
Cũng theo ông Tùng, ngay sau khi vợ rút đơn, chỉ vài ngày sau người chồng lại tiếp tục gửi đơn xin ly hôn đến tòa. Lần này nguyên đơn là người chồng với lý do trong quá trình chung sống hai vợ chồng không hợp nhau, nảy sinh nhiều mâu thuẫn nên quyết định ly hôn để đường ai nấy đi.

Kỳ lạ vụ ly hôn giữa hai cụ già tranh nhau cái bàn

Phải mất nhiều tiếng đồng hồ, vị thẩm phán mới xử được vụ án ly hôn giữa hai cụ già tranh nhau chiếc bàn kính.

Đang sống yên ổn bỗng dưng thích ly hôn
Chị Lê Thị Gẫm- Thẩm phán, phó chánh án TAND huyện Châu Thành, tỉnh Trà Vinh cho biết đã từng chị gặp phải một vụ án tuy hết sức đơn giản nhưng lại khiến chị phải vã mồ hôi hột mới có thể giải quyết xong.
Đó là vụ ly hôn của vợ chồng ông Nguyễn Văn Bắc và chị Trần Thị Nga cùng trú tại huyện Châu Thành, tỉnh Trà Vinh. Hai vợ chồng ông Bắc đã kết hôn được mấy chục năm, con cháu đã đều trưởng thành. Suốt mấy chục năm chung sống hai vợ chồng rất đồng lòng trong mọi công việc.
Cuộc sống đang rất yên ổn thì tự nhiên không hiểu vì sao sau đó họ lại thấy thích sống một mình, không muốn liên quan gì đến người kia nữa. Mọi người khuyên can không thành.
Khi những người con của hai vợ chồng này biết chuyện bố mẹ muốn ly hôn nhau để sống riêng, họ đã kịch liệt phản đối. Mọi người đưa ra sáng kiến nếu hai ông bà muốn sống riêng thì mỗi người sẽ về sống với một người con khác nhau. Tuy nhiên cả hai vợ chồng này cũng không muốn sống cùng với con mà chỉ thích sống một mình.
Ky la vu ly hon giua hai cu gia tranh nhau cai ban
 Thẩm phán Lê Thị Gẫm chia sẻ với PV
Đơn ly hôn của họ sau đó được gửi đến TAND huyện Châu Thành và người thụ lý giải quyết vụ việc này là Thẩm phán, Phó Chánh án Lê Thị Gẫm.
Thẩm phán Gẫm cho biết, tại tòa hai người đều tỏ ra rất mong muốn ly hôn và họ đã thỏa thuận trước từ ở nhà việc phân chia tài sản.
Về căn nhà hai vợ chồng đang sống và số tài sản trong nhà, ông Bắc và bà Nga thống nhất để lại căn nhà và đa số các vật dụng trong căn nhà này cho bà Nga sử dụng. Hai vợ chồng có mấy chục triệu tích góp được sẽ giao cho ông Bắc sử dụng trong việc xây dựng một căn nhà mới trên phần đất ông này được chia.
Giằng co nhau chiếc bàn kính
Thẩm phán Lê Thị Gẫm chia sẻ: “Hầu như tất cả những thứ cần phải phân chia trong vụ ly hôn này hai vợ chồng đều đã tự phân chia được, không cần thẩm phán phải can thiệp gì. Vậy nhưng tôi không ngờ rằng những thứ nhỏ nhặt trong căn nhà của hai vợ chồng này mới là thứ rắc rối khó phân chia khi hai vợ chồng quyết giằng co với nhau”.
Thứ mà hai vợ chồng ông Bắc, bà Nga tranh nhau giành quyền sở hữu chỉ là một chiếc bàn kính đã được gia đình sử dụng từ lâu, nếu đưa ra định giá thì chiếc bàn này cũng chẳng đáng giá bao nhiêu tiền.
Thẩm phán Gẫm chia sẻ: “Khi tôi hỏi hai vợ chồng rằng chiếc bàn đó có gì đặc biệt mà hai vợ chồng đều muốn dành quyền sở hữu. Người vợ trả lời rằng “tôi không biết chiếc bàn có gì đặc biệt hay không nhưng nó đã gắn bó với cuộc sống của tôi khá lâu rồi. Mỗi khi nhìn thấy nó tôi lại thấy vui vẻ và thích dọn dẹp nhà cửa hơn”.
Còn người chồng thì nói rằng: “Tôi cũng không hiểu sao tôi rất thích ngồi uống nước cạnh chiếc bàn kính này. Mỗi khi đi làm về dù mệt mỏi đến đâu nhưng sau khi ngồi vào bàn uống nước tôi lại thấy cơ thể khoan khoái, đỡ mệt mỏi hơn”.
Những lý do họ đưa ra đều chẳng có cơ sở gì nên sau khi nghe họ giải thích xong thẩm phán cũng không hiểu lý do thực sự hai người này muốn giành cái bàn để làm gì.
Cuộc giằng co về cái bàn kéo dài tới mấy tiếng đồng hồ, thẩm phán đã phải vã mồ hôi hột mà vẫn không ai chịu nhường ai, thẩm phán cũng đã đưa ra nhiều phương án hợp tình hợp lý để giải quyết nhưng hai vợ chồng đều không đồng tình.
“Về sau tôi nói vui rằng, hay là tôi cho thợ cắt đôi cái bàn này ra chia cho mỗi người một nữa nhé. Biết rằng cái bàn kính nếu cắt đôi ra thì sẽ chẳng còn là cái bàn nữa và không thể sử dụng được nhưng tôi không ngờ hai vợ chồng này lại đồng ý với phương án này”. - thẩm phán Gẫm chia sẻ.
Mặc dù hai vợ chồng đồng ý với phương án này nhưng thẩm phán Gẫm không nỡ phân chia tài sản theo cách "hủy hoại tài sản" như vậy.
Sau đó thẩm phán Gẫm đưa ra phương án, nếu ai là người sở hữu chiếc bàn thì sẽ mua cho người kia chiếc bàn kính tương tự. Vậy nhưng cả hai đều sẵn sàng bỏ tiền ra mua cho người còn lại chiếc bán khác để lấy chiếc bàn cũ.
"Tôi thuyết phục mãi, cuối cùng bà Nga cũng chịu nhường ông Bắc chiếc bàn kính này. Tuy nhiên điều kiện của bà này đưa ra không chỉ là bắt ông Bắc phải mua cho mình một chiếc bàn kính tương tự chiếc bàn cũ mà bà còn bắt chồng phải đưa thêm cho mình một chỉ vàng nữa. Điều kiện này của bà Nga cũng được ông Bắc chấp nhận”. - thẩm phán Gẫm cho biết.

Cụ ông nằng nặc đòi ly hôn vì nghi vợ ngoại tình

Ông lão ngót bảy chục tuổi đấm thẳng vào mặt vợ ngay tại phòng xử án và tuyên bố sẽ “xử” vợ theo cách riêng nếu tòa không cho ly hôn.

Mặc dù chưa tới giờ làm việc, nhưng nguyên đơn trong vụ án ly hôn là ông Thành – một ông lão năm nay cũng ngót ngét 70 tuổi đã có mặt từ rất sớm. Ngay khi vừa thấy vợ là bà Vân lật đật bước vào, ông đã “ném” ngay ánh mắt thù hằn về phía vợ kèm theo những lời lẽ chỉ trích khá nặng nề. Theo ghi nhận của chúng tôi, nếu như trong phòng xử lúc đấy không có người nhà của hai bên nguyên đơn và bị đơn cùng một số chiến sỹ cảnh sát đang thực thi nhiệm vụ, thì có lẽ ông Thành dễ lao đến “xô xát” với chính người “đầu gối tay ấp” của mình trong suốt 40 năm qua.

Bị bán sang TQ, thiếu nữ qua hai “đời chồng” trong 4 tháng

Bị bán sang Trung Quốc chưa đầy 4 tháng nhưng thiếu nữ 16 tuổi đã phải trải qua 2 “đời chồng” với những ngày tháng bị dày vò thân xác.

Ngày 10/12, TAND thành phố Hà Nội đã tuyên phạt Bùi Văn Lợi, 27 tuổi (trú tại xóm Suối Măng, xã Tú Sơn, Kim Bôi, Hòa Bình), 12 năm tù và Nghiêm Xuân Toàn, 32 tuổi (ở xã Thủy Xuân Tiên, Chương Mỹ, Hà Nội), 10 năm tù về tội “Mua bán trẻ em”.

Đọc nhiều nhất

Tin mới