Lý do đằng sau việc nha dịch tranh nhau đi áp giải nữ phạm nhân

Nguyên nhân của việc này thậm chí còn đáng sợ và sâu xa hơn nhiều so với tưởng tượng của hậu thế ngày nay.

Nếu đã từng xem những bộ phim cổ trang Trung Hoa, hẳn nhiều người cũng không còn xa lạ với hình ảnh phạm nhân bị lưu đày ra biên ải hoặc bị áp giải tới địa phương nào đó để chịu phạt.

Vào thời phong kiến, khi có tù nhân bị xử án lưu đày, người chịu trách nhiệm áp giải họ sẽ là các nha dịch, binh lính cấp thấp.

Nhiệm vụ của những người này vừa là giám sát tù nhân đồng thời cũng quản lý cuộc sống sinh hoạt của họ trên suốt đường đi.

Tuy nhiên trên thực tế, quá trình áp giải hầu hết đều vô cùng gian khổ. Bởi vậy nên đa số các nha dịch thời bấy giờ đều không mấy mặn mà với nhiệm vụ này.

Thế nhưng trong trường hợp tù nhân cần áp giải là nữ, tầng lớp này lại sẵn sàng tranh nhau để được đi thi hành nhiệm vụ gian khổ đó, mà nguyên nhân lại xuất phát từ một vài lý do mờ ám dưới đây.

Lý do thứ nhất: Thu tiền hối lộ

Ly do dang sau viec nha dich tranh nhau di ap giai nu pham nhan

Vào thời cổ đại, án lưu đày thường là hình thức xử phạt dành cho những người có địa vị nhất định trong xã hội.

Đa số những người chịu án này là các đối tượng thuộc tầng lớp trung lưu, mắc phải một tội danh nào đó cần xử phạt nhưng chưa tới mức phải phán án tử hình.

Trên thực tế, việc các nam phạm nhân bị lưu đày vốn không phải là chuyện hiếm lạ. Đối với những người này, tầng lớp sai nha, binh lính vốn chẳng hề mặn mà.

Bởi lẽ, các nam phạm nhân vốn có thể trạng khỏe mạnh. Lưu đày chẳng qua sẽ khiến họ tốn thêm chút sức đi đường mà thôi.

Tuy nhiên trường hợp của các nữ phạm nhân lại không giống như vậy. Trên thực tế, vẫn có một vài tiểu thư, phu nhân nhà giàu bị xử án lưu đày.

Vì họ vốn sở hữu thể trạng yếu đuối nên thân nhân thường sẽ bỏ tiền hối lộ để đảm bảo sự bình an cho những người này. Và số tiền đút lót đó đa số đều vào túi đám nha dịch, binh lính chịu trách nhiệm áp giải.

Bởi vì các nữ phạm nhân trên đường đi không dễ chịu khổ, sẽ cần tới sự bảo vệ, chiếu cố của những người đi cùng, cho nên việc áp giải họ ít nhiều vẫn có thể trở thành một mối kiếm lời cho tầng lớp sai nha thời bấy giờ.

Lý do thứ hai: Nữ phạm nhân dễ dàng trông coi

Ly do dang sau viec nha dich tranh nhau di ap giai nu pham nhan-Hinh-2

Thể chất của đàn ông và phụ nữ từ xưa tới nay vẫn luôn có sự khác biệt rất lớn. Cũng bởi vậy nên vào thời cổ đại, từng có không ít nam phạm nhân bỏ trốn thành công trên đường áp giải, nhưng đối với các tù nhân nữ thì rất ít khi xảy ra chuyện này.

Cho nên khi áp giải các nam tù binh, sai nha thường sẽ tương đối vất vả vì ngày đêm phải đề phòng họ chạy trốn.

Trong khi đó, các nữ phạm nhân thể trạng yếu đuối, đi đường cả ngày dài đã tiêu tốn gần hết sức lực, về cơ bản gần như không có khả năng trốn thoát.

Hơn nữa đa số họ đều mang trong mình tâm lý sợ sệt. Vì thế họ càng không dám bỏ trốn nếu cân nhắc tới hậu quả trong trường hợp bị bắt lại.

Đó là chưa kể tới việc áp giải các nữ phạm nhân là công việc tương đối nhàn hạ. Bởi nếu xuất thân từ các gia đình giàu có, họ thậm chí còn được thân nhân bí mật sắp xếp xe cộ hộ tống.

Các nữ tù nhân đã được hưởng đãi ngộ như vậy, người áp giải họ đương nhiên sẽ chẳng bị thiệt thòi. Cho nên đây cũng là công việc béo bở mà đám sai nha, nha dịch thường tranh nhau giành lấy.

Lý do thứ ba: Ý đồ mờ ám

Ly do dang sau viec nha dich tranh nhau di ap giai nu pham nhan-Hinh-3

Ngoại trừ những nguyên nhân kể trên, còn có một lý do khác mà nhiều người hẳn đã nghĩ tới.

Đó là một số sai nha có dã tâm bất lương sẽ tìm cách để thừa cơ làm khó, thậm chí "đụng tay đụng chân" với các nữ phạm nhân trên đường áp giải.

Vì giờ đây đang mang trên mình thân phận tù nhân, những người này cũng khó có cơ hội phản kháng hay tố cáo. Điều đó càng tạo cơ hội cho bè lũ nha dịch thừa cơ làm càn.

Từ những nguyên nhân trên đây, có thể thấy việc tầng lớp nha dịch, binh lính thời bấy giờ thường tranh nhau cơ hội áp giải các nữ tù nhân đi lưu đày thực chất đều bắt nguồn từ những tâm tư đen tối và các mục đích tư lợi của họ mà thôi.

Phong tục tang lễ tàn khốc nhất Trung Quốc

Với bề dày lịch sử hơn 5.000 năm, các nghi thức tang lễ của người Trung Quốc vô cùng đa dạng, muôn hình vạn trạng. Trong đó, phải kể đến một phong tục đi ngược lại với quy luật thông thường, người xưa gọi là "Ngõa Quán táng".
 

Tự cổ chí kim, con người chẳng có ai tránh khỏi sinh - lão - bệnh - tử. Sau khi qua đời, người đã khuất thường được an táng theo những cách chôn cất quen thuộc như: thiên táng, địa táng, thủy táng, phong táng, hỏa táng, mai táng... Tuy nhiên, người Trung Quốc xưa còn có một kiểu an táng khá rùng rợn là Ngõa Quán táng. Tang lễ này không phải chờ đến khi người ta qua đời rồi tiến hành chôn cất, mà phải "đưa xuống mồ" ngay khi người đó vẫn còn đang sống. Đây được coi là phong tục tang lễ tàn khốc nhất của Trung Quốc.

Phong tuc tang le tan khoc nhat Trung Quoc

Thái giám Trung Hoa cổ đại vẫn được lấy vợ ?

Thái giám vẫn lấy được vợ, thậm chí sinh con và họ cũng có người bầu bạn khi về già.

Thái giám cả đời cô quả trong cung cấm tuy nhiên không phải trường hợp nào cũng như vậy.

Thái giám là tầng lớp đặc biệt trong cung, hưởng lương bổng cùng phú quý nếu khéo léo biết chiều lòng chủ tử.

Thông thường thái giám sẽ không lấy vợ mà nhận con nuôi. Tuy nhiên, nhiều trường hợp mặc dù mất bản lĩnh nam nhi nhưng thú tính của hoạn quan vẫn còn bởi đó là sinh lý. 

Thai giam Trung Hoa co dai van duoc lay vo ?

Thái giám trong cung cứ 3 năm thì kiểm tra lại 1 lần, nhưng một số cung phi khi thích viên thái giám nào đó bèn mang tiền bạc đến chào hỏi để được miễn kiểm tra, đó là một quy tắc ngầm mà ai cũng phải hiểu rõ.

Bởi một vài thái giám nổi tiếng trong lịch sử Trung Hoa xưa không những đã cưới được vợ, mà còn giấu sau đó những câu chuyện mà chúng ta không thể ngờ tới.

Chính sử Trung Quốc lần đầu ghi nhận chuyện thái giám lấy vợ là vào thời kì Hán Thuận Đế.

Hoạn quan Loan Ba từ chức và xin lấy vợ, sau này con của Loan Ba trưởng thành còn giữ chức Vân Trung Thái Thủ (tức quan viên giữ nhiệm vụ trấn áp vùng biên cương).

Không phải thái giám có thể sinh con khi đã bị hoạn, mà tất cả là nhờ sự tuyển chọn thái giám không sát sao ở thời kỳ hai triều Tần Hán. Và Loan Ba trở thành người may mắn.

Thai giam Trung Hoa co dai van duoc lay vo ?-Hinh-2

Thời cổ xưa, việc thái giám ở Trung Quốc lấy vợ còn được gọi là "đối thực". Các thái giám và cung nữ chăm sóc quan tâm lẫn nhau không phải chuyện hiếm gặp, ngoài ra còn có tình trạng luyến ái!

Tuy nhiên đến thời Minh triều, việc này bị cấm hoàn toàn. Hoàng đế Chu Nguyên Chương là một ví dụ điển hình. Sách "Nội giám" có chép rằng: "Thời Minh Thái Tổ (Chu Nguyên Chương). Phàm là thái giám lấy vợ đều phải chịu tội lột da". Ông thậm chí còn đưa ra hình phạt lột da những thái giám nào có quan hệ đồng giới.

Tuy nhiên, nhu cầu mang tính bản năng của con người không phải cứ lột da hay dùng cực hình là có thể ngăn cấm được. Vì thế chuyện "đối thực" giữa thái giám và cung nữ vẫn tồn tại và phát triển rộng rãi.

Dù mối quan hệ tình ái giữa hoạn quan với kỹ nữ hay các cung nữ có phần không hợp nguyên tắc phong kiến, song vẫn được nhiều người đồng tình. Bởi họ là những người có số phận bất hạnh nhất trong xã hội phong kiến, những kẻ làm nô bộc cho đấng bề trên luôn khát khao có được một gia đình hạnh phúc và một người phụ nữ bên cạnh dịu dàng yêu thương. Việc những trái tim cần tình cảm để sưởi ấm đáng thương hơn đáng hận.

Về sau, thấu hiểu sự tình, triều đình lại từng bước buông bỏ lệnh này, các cặp "đối thực" mới bắt đầu tự do công khai.

Thai giam Trung Hoa co dai van duoc lay vo ?-Hinh-3

Tuy nhiên, thái giám lấy vợ nếu không phải thương nhau hết mực thì thực bất hạnh cho cả hai. Không chỉ nhận được ánh mắt dị nghị, những lời dè bỉu chê cười, thái giám và cung nữ không được hưởng tình yêu trọn vẹn khi nhu cầu sinh lý cơ bản không thể đáp ứng lẫn nhau.

Hơn nữa không phải thái giám nào cũng được Hoàng thượng ân chuẩn ban hôn!

Một bộ phận thái giám khác tiêu cực hơn sẽ dị dạng nhân cách, hành hạ người khác giới bằng những thú vui bệnh hoạn để giải tỏa dục vọng, sự tham lam hay nỗi bất mãn của mình với thời cuộc.

Lịch sử Trung Quốc mới chứng kiến sự xuất hiện của Ngụy Trung Hiền - hoạn quan nổi tiếng và quyền lực nhất - kẻ đã lũng đoạn, thao túng triều đình và thảm sát nhiều người vô tội dưới thời Minh triều.

Cuộc đời truân chuyên của một vị Hoàng hậu

Bà chưa từng một lần được quyết định chuyện trọng đại trong đời mình, hoàn toàn dựa theo sự sắp đặt của người khác.

Phụ nữ Trung Hoa cổ đại không những phải chịu thiệt thòi trong cuộc sống mà còn không có quyền lựa chọn bạn đời cho mình, chỉ có thể chấp nhận sự sắp xếp của cha mẹ. 

Nhĩ Chu Anh Nga là con gái của một quý tộc thời kỳ Nam Bắc triều, gia thế vô cùng hiển hách. Phụ thân của bà là Nhĩ Chu Vinh, một quyền thần dưới triều Bắc Ngụy. Họ Nhĩ Chu là một nhánh của tộc Khiết Hồ. 

Đọc nhiều nhất

Tin mới