GĐ phi công Trần Quang Khải hi vọng anh sẽ trở về an toàn

Hai chiến sĩ phi công Su-30MK2 gặp nạn ngày 14/6 có điểm chung đều là người con Bắc Giang. 

Hai gia đình chiến sĩ phi công Su-30MK2 cách nhau hơn 50 km, tuy chưa trọn vẹn trong niềm vui chung nhưng vẫn tin tưởng vào sự trở về của những người con yêu thương.
Sáng ngày 15/6, niềm vui tràn ngập trong ngôi nhà nhỏ thuộc xã Nghĩa Hồ, huyện Lục Ngạn, tỉnh Bắc Giang của gia đình Thiếu tá Nguyễn Hữu Cường (SN 1977, Phó Phi đội trưởng Phi đội bay Su-30MK2, Trung đoàn 923). Nơi đây anh đã sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương, đùm bọc của gia đình, bạn bè.
Thiếu tá Cường vốn sinh trưởng trong một gia đình mà cả bố và mẹ đều có thời gian hoạt động trong lĩnh vực quân sự. Ông Nguyễn Hữu Ngọ (SN 1944), bố của Thiếu tá Cường từng tham gia kháng chiến chống Mỹ, cho tới năm 1966 trở về làm cán bộ của Huyện ủy Lục Ngạn. Bà Lương Thị Bích Đề, mẹ anh Cường cũng có một thời gian khá dài làm Xã đội trưởng trước khi chuyển về công tác cùng chồng tại Huyện ủy Lục Ngạn.
Thiếu tá Cường là con thứ hai của gia đình ông bà, ngoài anh Cường thì còn người anh cả cũng đang làm việc tại Bộ CHQS tỉnh Bắc Giang. Hiện nay, người anh cả và em út đều đang có mặt tại Nghệ An để chăm sóc, động viên Thiếu tá Cường sau khi được ngư dân cứu về an toàn.
GD phi cong Tran Quang Khai hi vong anh se tro ve an toan
Ông Ngọ (trái) xúc động trước sự trở về của con trai. 
Tuy nhiên, những giây phút chưa biết được thông tin anh Cường còn sống, cả gia đình trong tình trạng căng thẳng, buồn bã. Với mọi người trong gia đình, anh Cường luôn là một người sống chân thành, cởi mở nên khi nghe tin máy bay của anh bị mất liên lạc, mọi người nhớ về anh với những hình ảnh đẹp nhất.
Ông Ngọ cho biết, khi biết tin con gặp nạn, ông lẳng lặng đi viết lên tờ lịch rằng đó là ngày con trai ông hy sinh. Gia đình đã lập cả bàn thờ cho Thiếu tá Cường. Thế nên khi nhận được thông tin anh Cường còn sống, cả gia đình như vỡ òa trong niềm hạnh phúc. “Lúc đó, không hiểu vì sao tôi lại khóc mà trước đó tôi hoàn toàn bình tĩnh khi nghe tin Cường có thể không trở về”, ông Ngọ nghẹn ngào nhớ lại.
Còn bà Đề tâm sự: “Khi nhận nhiệm vụ lái Su-30 MK2, Cường chia sẻ với tôi là đó là nhiệm vụ mà tất cả những chiến sĩ phi công đều mơ ước. Tôi bảo Cường rằng đây là tự hào của con nhưng cũng là của mọi người trong gia đình, con phải luôn cẩn thận trong mọi tình huống để hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao”.
Cùng thực hiện bài bay với Thiếu tá Nguyễn Hữu Cường và cũng là “đồng hương” với anh là Thượng tá Trần Quang Khải (SN 1971), ở thôn Tân Văn 2, xã Tân Dĩnh (Lạng Giang, Bắc Giang), cách nhau khoảng hơn 50km.
Từ sáng 14/6, tại nhà riêng của anh ở thôn Tân Văn 2, bà con chòm xóm, đồng đội, đại diện chính quyền địa phương, Ban CHQS huyện Lạng Giang đã có mặt để động viên gia đình. Gia đình anh Khải có 11 người con, anh Khải là con thứ 10 và cũng là người duy nhất trong gia đình theo nghiệp nhà binh.
Ông Trần Văn Đạt, chú ruột phi công Trần Quang Khải cho biết, ngay trong ngày 14/6, Trung đoàn 923 đã cử cán bộ về địa phương để đón 5 người thân của phi công vào Nghệ An, trực tiếp theo dõi công tác tìm kiếm, cứu nạn. Biết tin đoàn cứu hộ đã tìm thấy Thiếu tá Nguyễn Hữu Cường, gia đình vừa mừng cho gia đình anh Cường, vừa hy vọng anh Khải cũng sẽ an toàn trở về.
Đại tá Trần Văn Ngọc, Chủ nhiệm chính trị, Bộ CHQS tỉnh Bắc Giang cũng cho biết, mặc dù hai anh không cùng đơn vị nhưng với nghĩa tình đồng đội, Bộ CHQS tỉnh đã cử người về cùng với hai gia đình Thiếu tá Cường và Thượng tá Khải để chăm lo, động viên mọi người. Đặc biệt, với gia đình của Thượng tá Trần Văn Khải do có bố mẹ anh Khải đều đã già, yếu, các cơ quan quân sự đã cử nhiều đoàn y, bác sĩ đến túc trực ở nhà để kịp thời xử lý nếu có tình huống xấu xảy ra. “Tất cả mọi người đều đang hi vọng, anh Khải sẽ trở về an toàn”, Đại tá Ngọc nói.

Mưa suốt đêm ngày, đường phố Sài Gòn chìm trong biển nước

(Kiến Thức) - Từ suốt đêm qua đến sáng nay 19/7, khu vực TP HCM và các vùng lân cận mưa xối xả khiến rất nhiều tuyến đường bị ngập sâu trong biển nước.

Mua suot dem ngay, duong pho Sai Gon chim trong bien nuoc
 Từ sáng sớm nay 19/7, thời tiết khu vực TP HCM và các tỉnh lân cận trời âm u, mây đen giăng kín. Sau đó hầu như khắp nơi đều có mưa rất lớn khiến nhiều tuyến đường ngập sâu. Hình ảnh tại tuyến đường sắt Bắc Nam ở gác chắn Tô Ngọc Vân, phường Linh Đông, quận Thủ Đức mưa xối xả che làm hạn chế tầm nhìn của đoàn tàu hoả.

Một ngày sau mưa, người dân Hà Nội vẫn bị nước cô lập

(Kiến Thức) - Hơn một ngày sau mưa lớn tại Hà Nội, tòa nhà HH2 Dương Nội vẫn đang bị nước ngập cô lập, dân cư trong tòa nhà bị chia cắt với giao thông bên ngoài.

Lúc 3h chiều 26/5, nước tại chân cầu vượt đường sắt Yên Nghĩa-Dương Nội vẫn bị ngập sâu theo hướng đi Yên Nghĩa. Đơn vị chức năng đã đặt biển cảnh báo cho các phương tiện di chuyển theo hướng này.
 Lúc 3h chiều 26/5, nước tại chân cầu vượt đường sắt Yên Nghĩa-Dương Nội vẫn bị ngập sâu theo hướng đi Yên Nghĩa. Đơn vị chức năng đã đặt biển cảnh báo cho các phương tiện di chuyển theo hướng này.

Ảnh: Cuộc sống của gia đình 3 thế hệ dưới chân cầu Tân Thuận

Gia đình của anh Toàn sinh sống dưới chân cầu Tân Thuận đã ngót 20 năm nay. Tới đây bến sông sẽ bị giải tỏa, họ không biết đi đâu về đâu.

Ngay dưới chân cầu Tân Thuận 1 (TP HCM), phía ven sông, gia đình ba thế hệ của anh Trần Văn Toàn cùng sống trên một chiếc ghe lênh đênh. Từ quê hương Bến Tre, họ đã mưu sinh ở con sông Sài Gòn đã hơn 20 năm.
Ngay dưới chân cầu Tân Thuận 1 (TP HCM), phía ven sông, gia đình ba thế hệ của anh Trần Văn Toàn cùng sống trên một chiếc ghe lênh đênh. Từ quê hương Bến Tre, họ đã mưu sinh ở con sông Sài Gòn đã hơn 20 năm. 
Chiếc ghe nhỏ bé ven con sông đầy rác với những đồ đạc tạm bợ để di chuyển bất cứ lúc nào. Dưới mưa nắng nhiều năm, "ngôi nhà" đã mục nát nhiều phần.
Chiếc ghe nhỏ bé ven con sông đầy rác với những đồ đạc tạm bợ để di chuyển bất cứ lúc nào. Dưới mưa nắng nhiều năm, "ngôi nhà" đã mục nát nhiều phần. 
Bé Trần Duy Khang (9 tuổi) múc nước từ trong ghe ra ngoài sau một cơn mưa lớn. Thời gian nghỉ hè em chỉ loanh quanh giúp ba mẹ việc nhà.
Bé Trần Duy Khang (9 tuổi) múc nước từ trong ghe ra ngoài sau một cơn mưa lớn. Thời gian nghỉ hè em chỉ loanh quanh giúp ba mẹ việc nhà. 
Anh Trần Văn Toàn (34 tuổi) là cha của Khang. Hàng ngày trên chiếc ghe thuê, anh đi chở khách qua sông, bơm cát, chạy xe ôm để kiếm tiền mưu sinh.
Anh Trần Văn Toàn (34 tuổi) là cha của Khang. Hàng ngày trên chiếc ghe thuê, anh đi chở khách qua sông, bơm cát, chạy xe ôm để kiếm tiền mưu sinh. 
Lên thành phố ngót 20 năm, anh Toàn đã mưu sinh đủ thứ nghề. Bắt đầu từ bán dừa dạo, rồi chạy xe ôm, bốc vác... ngay nơi con sông này. Chiếc ghe lâu năm thuê hay hỏng hóc, anh mơ ước mua được cái lớn hơn mà không thể bởi có bao nhiêu tiền còn không đủ đóng học cho các con.
 Lên thành phố ngót 20 năm, anh Toàn đã mưu sinh đủ thứ nghề. Bắt đầu từ bán dừa dạo, rồi chạy xe ôm, bốc vác... ngay nơi con sông này. Chiếc ghe lâu năm thuê hay hỏng hóc, anh mơ ước mua được cái lớn hơn mà không thể bởi có bao nhiêu tiền còn không đủ đóng học cho các con.
Năm 1991, sau khi có chút vốn bán dừa dạo, anh Khang về quê để bố mẹ mai mối cho lập gia đình với chị Nguyễn Kim Ngọc Yến (sinh năm 1984). Chị kể, hồi đó chẳng biết yêu đương tán tỉnh gì, cha mẹ đặt đâu ngồi đấy. "Ở với nhau lâu rồi có hai mặt con, ngày càng thương nhau. Chồng đi đâu thì vợ theo đó. Chồng khó thì vợ cũng chịu vậy thôi", chị Yến tâm sự.
 Năm 1991, sau khi có chút vốn bán dừa dạo, anh Khang về quê để bố mẹ mai mối cho lập gia đình với chị Nguyễn Kim Ngọc Yến (sinh năm 1984). Chị kể, hồi đó chẳng biết yêu đương tán tỉnh gì, cha mẹ đặt đâu ngồi đấy. "Ở với nhau lâu rồi có hai mặt con, ngày càng thương nhau. Chồng đi đâu thì vợ theo đó. Chồng khó thì vợ cũng chịu vậy thôi", chị Yến tâm sự.
Không đủ tiền cho con đi học mẫu giáo, bé Trần Thị Mỹ Ý (4 tuổi) luôn quanh quẩn cạnh chiếc ghe của gia đình. Anh Toàn cho biết, có lần con bé chơi đã bị ngã xuống sông, thế nhưng ở lâu thành quen, giờ đã lớn nên cũng biết tự chăm sóc.
Không đủ tiền cho con đi học mẫu giáo, bé Trần Thị Mỹ Ý (4 tuổi) luôn quanh quẩn cạnh chiếc ghe của gia đình. Anh Toàn cho biết, có lần con bé chơi đã bị ngã xuống sông, thế nhưng ở lâu thành quen, giờ đã lớn nên cũng biết tự chăm sóc. 
Ý rất quấn cha mẹ, nên trước mỗi lần đi làm hay về đều đòi cha phải ôm hôn. Do con còn nhỏ lại không có kinh tế nên chị Yến chỉ ở nhà trông con mà không đi làm thêm được nghề gì.
Ý rất quấn cha mẹ, nên trước mỗi lần đi làm hay về đều đòi cha phải ôm hôn. Do con còn nhỏ lại không có kinh tế nên chị Yến chỉ ở nhà trông con mà không đi làm thêm được nghề gì. 
Hàng ngày hai anh em lang thang chơi cùng nhau hay cùng những chú hàng xóm ở gần nhà. "Mấy bạn nhỏ trên phố chẳng bao giờ xuống đây chơi hay cho cháu chơi cùng", Khang buồn rầu nói.
Hàng ngày hai anh em lang thang chơi cùng nhau hay cùng những chú hàng xóm ở gần nhà. "Mấy bạn nhỏ trên phố chẳng bao giờ xuống đây chơi hay cho cháu chơi cùng", Khang buồn rầu nói. 
Khang kể mơ ước của cậu là có một chú mèo máy để làm bạn như Doraemon. Mỗi lần muốn ăn gì, hay muốn đi đâu chơi, chú mèo sẽ phù phép thành hiện thực. Đó là lý do quần áo của Khang lúc nào cũng thích có hình nhân vật hoạt hình này.
Khang kể mơ ước của cậu là có một chú mèo máy để làm bạn như Doraemon. Mỗi lần muốn ăn gì, hay muốn đi đâu chơi, chú mèo sẽ phù phép thành hiện thực. Đó là lý do quần áo của Khang lúc nào cũng thích có hình nhân vật hoạt hình này. 
Cứ mỗi chiều, Khang lại lội sông để cạo rêu cho thuyền. Bị mẹ nhắc nhở nên bé phải mặc áo phao giữ an toàn.
Cứ mỗi chiều, Khang lại lội sông để cạo rêu cho thuyền. Bị mẹ nhắc nhở nên bé phải mặc áo phao giữ an toàn. 
Nhưng chỉ ngay sau đó bé đều cởi áo và lội dưới dòng sông đầy rác hàng tiếng vừa nghịch vừa làm.
 Nhưng chỉ ngay sau đó bé đều cởi áo và lội dưới dòng sông đầy rác hàng tiếng vừa nghịch vừa làm.
Khang đang kéo thuyền vào bến cho cha. Cậu bé chẳng biết mình thích làm nghề gì, nhưng luôn mơ ước được tự dong thuyền về quê hương Bến Tre.
Khang đang kéo thuyền vào bến cho cha. Cậu bé chẳng biết mình thích làm nghề gì, nhưng luôn mơ ước được tự dong thuyền về quê hương Bến Tre. 
Có hôm, do ngâm nước và gặp mưa, cậu bé bị sốt nên rất buồn vì không được đi ghe cùng ông nội.
Có hôm, do ngâm nước và gặp mưa, cậu bé bị sốt nên rất buồn vì không được đi ghe cùng ông nội. 
Ông Trần Văn Giai (55 tuổi, ông nội của bé Khang) giờ vẫn chạy được ghe nhưng mỗi khi mệt lại giao việc cho anh Toàn. Ông Giai tâm sự, chỉ mong các cháu được học hành thoát cảnh nghèo khó, chứ giờ có về quê cũng chẳng biết làm gì vì trong tay không có vốn.
 Ông Trần Văn Giai (55 tuổi, ông nội của bé Khang) giờ vẫn chạy được ghe nhưng mỗi khi mệt lại giao việc cho anh Toàn. Ông Giai tâm sự, chỉ mong các cháu được học hành thoát cảnh nghèo khó, chứ giờ có về quê cũng chẳng biết làm gì vì trong tay không có vốn.
Bé Ý đợi ông về để châm lửa cho ông hút thuốc. Ông Giai buồn rầu: "Tới đây bến sông này sẽ bị giải tỏa, gia đình cũng chẳng biết đi đâu về đâu, cứ thế dong ghe mà lang thang thôi".
 Bé Ý đợi ông về để châm lửa cho ông hút thuốc. Ông Giai buồn rầu: "Tới đây bến sông này sẽ bị giải tỏa, gia đình cũng chẳng biết đi đâu về đâu, cứ thế dong ghe mà lang thang thôi".
Con gấu bông nhặt dưới sông là đồ chơi của Khang rồi chuyển lại cho em gái. Hai anh em hầu như không được cha mẹ cho đi chơi vì cả nhà đều phải đi làm vất vả tới khuya mới về.
Con gấu bông nhặt dưới sông là đồ chơi của Khang rồi chuyển lại cho em gái. Hai anh em hầu như không được cha mẹ cho đi chơi vì cả nhà đều phải đi làm vất vả tới khuya mới về. 
Nhà không có tivi hay đài nên mỗi khi có trẻ con của các gia đình ở ghe khác ghé qua, cả hai anh em đều rất háo hức. Khang khoe nhà có nuôi con gà Đông Tảo để đợi chú út đi lao động ở Nhật về sẽ liên hoan.
 Nhà không có tivi hay đài nên mỗi khi có trẻ con của các gia đình ở ghe khác ghé qua, cả hai anh em đều rất háo hức. Khang khoe nhà có nuôi con gà Đông Tảo để đợi chú út đi lao động ở Nhật về sẽ liên hoan.
Bến Tre là quê gốc của gia đình Khang. Bé nói ở quê có rất nhiều bạn bè, được đi bắt cá, được bắn súng cao su, được ăn no vì bà ngoại rất chiều nhưng giờ chẳng biết bao giờ được về. Khang còn thích bài hát "Còn thương rau đắng mọc sau hè" nhưng chỉ nhớ một câu: "... mây trôi lang thang cho hạ buồn coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng ...".
Bến Tre là quê gốc của gia đình Khang. Bé nói ở quê có rất nhiều bạn bè, được đi bắt cá, được bắn súng cao su, được ăn no vì bà ngoại rất chiều nhưng giờ chẳng biết bao giờ được về. Khang còn thích bài hát "Còn thương rau đắng mọc sau hè" nhưng chỉ nhớ một câu: "... mây trôi lang thang cho hạ buồn coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng ...". 

Đọc nhiều nhất

Tin mới