Cuộc tình chóng vánh của trùm giang hồ Năm Cam

Người phụ nữ đầu tiên của Năm Cam là "bóng hồng" duy nhất tiễn trùm xã hội đen về với đất.

Năm Cam được biết đến là “bố già” trong giới tội phạm Sài Gòn và cũng là ông trùm nổi tiếng đa tình. Sinh thời, bên cạnh ông trùm này lúc nào cũng dập dìu những bóng hồng. Cho đến nay, khi Năm Cam đã “xanh cỏ”, người ta vẫn chưa biết chính xác số lượng những người phụ nữ đã đi qua cuộc đời hắn.

Trùm “xã hội đen” Năm Cam (giữa) tại phiên tòa xét xử.
Trùm “xã hội đen” Năm Cam (giữa) tại phiên tòa xét xử. 
Tuy nhiên, nếu nói đến người mà Năm Cam suốt đời mang ơn thì đó không phải Trúc “mẫu hậu” (vợ chính danh) mà lại là người phụ nữ vô danh, chẳng mấy ai biết đến. Chính bà là người đã sinh đứa con trai đầu lòng và cũng là “bóng hồng” duy nhất tiễn đưa Năm Cam về đất. Phải mất nhiều ngày dò hỏi, trà trộn trên đường Tôn Đản (Q.4, TP.HCM), cung đường tội phạm nổi tiếng một thời, PV mới gặp được người đàn bà bí ẩn này.

Cuộc tình chóng vánh

Hơn 10 năm kể từ ngày tập đoàn tội phạm do Trương Văn Cam (Năm Cam) cầm đầu bị triệt phá, cuộc sống trên đường Tôn Đản (Q.4) đã trở lại bình yên.

Năm 2004, Trúc “mẫu hậu” phiêu bạt khắp nơi. Năm 2012, Trúc “mẫu hậu” (Phạm Thị Trúc), người được xem là “quyền lực thứ hai” trong tập đoàn tội phạm đã chết vì bệnh tật khi đang thụ án. Cuộc đời ông trùm tội phạm này bởi thế hầu như chỉ còn được biết đến qua hồ sơ và những giai thoại ít ỏi còn lưu lại.

Thế nhưng thực tế, ngay tại Sài Gòn, người biết rõ nhất về chuyện “thâm cung bí sử” của ông trùm Năm Cam vẫn đang ẩn mình lặng lẽ, đó là bà Mai Thị Nguyệt, người vợ không hôn thú của Năm Cam.

Nhiều năm nay, có lẽ vì cái bóng của Trúc “mẫu hậu” quá lớn, hoặc giả, Năm Cam quá nhiều vợ bé, bồ nhí nên người đời đã lãng quên người phụ nữ này. Ít người biết, một thời, bà lầm lũi đi bên lề hành trình phạm pháp của người chồng được xem như “trùm của các ông trùm” trong thế giới tội phạm Sài thành một thuở.

Qua nhiều con hẻm khúc khuỷu của đường Tôn Đản, chúng tôi mới tìm được địa chỉ nơi bà Nguyệt tá túc. Gian nhà nhỏ nằm sâu hun hút trong con hẻm chỉ vừa hai người tránh nhau. Phía bên trong, cửa đóng im ỉm, những người hàng xóm lân cận cho biết, bà Nguyệt hầu như không giao tiếp với người ngoài, tối ngày đóng cửa hành nghề bói bài Tây kiếm tiền.

Những ngày tháng xế chiều của cuộc đời, bà sống cùng với một người đàn ông trung niên. Đó chính là Trương Văn Hùng (52 tuổi), con trai trưởng của ông trùm Năm Cam. Rũ bỏ cuộc sống giàu sang, li thân vợ, anh Hùng về đây tĩnh tu cùng mẹ đã hơn nửa năm. Những người hàng xóm cũng tiết lộ, mỗi khi chiều về, bên trong cánh cửa lại đều vang lên tiếng tụng kinh, gõ mõ.

Trong gian nhà nhỏ rộng chừng hơn một mét, gác trên là không gian dành cho người con tụng kinh, bà Nguyệt sống gian dưới và bằng lòng với một chiếc giường xếp vừa nằm lọt người, một chiếc tivi nhỏ và chiếc tủ đựng đầy thuốc lá, bài Tây.

Tâm sự cùng PV, bà cho biết: “Tôi cố nhiều lần rồi nhưng không bỏ thuốc được. Đó là “dư âm của một thời sóng gió”. Hiện giờ, ngày nào vui thì tôi hút chừng một gói. Ngày nào buồn thế thái nhân tình, tôi đốt vài gói lận”. Ngoài hút thuốc, hoạt động duy nhất còn lại của bà là coi bói bài Tây. Nhiều năm nay, khách đến ngày nào cũng vài lượt, người xem tướng số, kẻ đoán vận mệnh, giúp bà kiếm thêm chút tiền trang trải qua ngày.

Chẳng biết khả năng bói bài của bà Nguyệt đúng sai thế nào, nhưng tiếp chuyện chúng tôi, bà sởi lởi khoe những thứ trang sức trưng diện trên người đều từ tiền coi bói mà ra cả. Dù đã bước sang tuổi 67, thời gian vẫn chưa làm xóa mờ nét duyên thầm trên khuôn mặt được mệnh danh “Hoa khôi vũ trường Sài Gòn” một thuở.

Bà bảo, ngày xưa mình đẹp nổi tiếng, nhiều người đàn ông muốn cưới mà không được, nhưng cuối cùng lại gá duyên với ông Cam, một thanh niên nghèo.

Chắc cũng vì khúc ngoặt khó ngờ đó, cuộc đời bà trải qua quá nhiều sóng gió, lận đận. Tình đầu với Năm Cam dang dở, 15 tuổi, bà đã sinh Trương Văn Hùng rồi mẹ con thui thủi nuôi nhau. Trước năm 1975, bà cũng từng gặp gỡ và kết hôn với một người đàn ông nữa. Nhưng khi cuộc hôn nhân này tan vỡ, bà quyết định sống độc thân từ đó đến nay.

Chia sẻ về bản thân, bà Nguyệt tự sự: “Quê tôi gốc ở huyện Bình Đại (tỉnh Bến Tre), gia đình thuộc diện khá giả. Lúc nhỏ, cha mẹ cưng chiều tôi như lá ngọc cành vàng. Hồi ở Sài Gòn, gia đình ông Cam nghèo đói.

Năm 15 tuổi, Năm Cam trông ốm nhách nhưng được cái nói năng dẻo mép, lễ phép. Anh trai tôi là chỗ thân thiết với ông Cam, thấy vậy nên làm mai cho hai đứa. Được ba mẹ tôi ưng thuận, hai bên gia đình tổ chức đám hỏi. Tôi hơn ông ấy một tuổi. Nhưng thời điểm lấy nhau, tôi đâu biết tình yêu là gì, cha mẹ đặt đâu thì ngồi đấy”.

Vì gia cảnh nhà trai nghèo khó, mọi chi phí cho đám hỏi đều do ba mẹ bà Nguyệt trả. Hai bên hẹn vài năm sau sẽ tổ chức lễ cưới.

Thế nhưng, thời điểm bà Nguyệt mang bầu, Năm Cam đã trắng trợn cặp kè cùng người phụ nữ khác. Sau này, có lúc ân hận, ông trùm từng quay lại năn nỉ tác hợp nhưng bà nhất định không đồng ý.

Phút cuối tiễn Năm Cam ra pháp trường

Bị Năm Cam bỏ rơi, bà đã từng suy sụp. Nhưng với bản tính mạnh mẽ, quyết đoán, bà đơn độc sinh con và bươn trải đủ nghề kiếm sống mà không cần bất kỳ sự hỗ trợ nào của ông trùm.

Từng có giai đoạn chán đời, bà gia nhập giới giang hồ và lãnh đạo một đội quân chuyên cướp giật trên đường phố Sài Gòn. Dưới trướng, bà từng quy tụ hàng chục đàn em có số má trong giới giang hồ Sài Gòn vùng Chợ Lớn. Thế nhưng sau này, một chuyện xảy ra đã làm bà thay đổi quan điểm sống, đoạn tuyệt kiếp giang hồ.

Bà kể: “Trong một lần chúng tôi tổ chức cướp giật, người phụ nữ bị đàn em cướp túi xách làm ngã xe, chà mặt xuống đường. Nhìn cảnh tượng đó, tôi đã sững người tự nghĩ, mình đã cướp giật còn hại người ta, làm việc thất đức này không để lại phúc về sau. Bởi thế, tôi quyết định đoạn tuyệt kiếp giang hồ. Năm ấy, tôi mới chỉ 26 tuổi”.

Không còn làm giang hồ nữa, bà quyết định đi làm vũ trường. Với nhan sắc nổi bật, bà Nguyệt lúc đó được xem là hoa khôi vũ trường thực thụ.

Người đàn bà bị Năm Cam phụ tình tâm sự về mối hận "ông trùm" khét tiếng.
Người đàn bà bị Năm Cam phụ tình tâm sự về mối hận "ông trùm" khét tiếng.  
Thời ấy, bao tướng lĩnh ngụy phải xiêu lòng, nhiều đại gia giàu có ngỏ lời yêu muốn lấy làm vợ nhưng bà đều từ chối. Thế rồi, chốn vũ trường cũng không dung thân được lâu, bà chuyển sang kinh doanh nhà hàng. Bản lĩnh và táo bạo, bà từng thiết lập nên một chuỗi nhà hàng nổi tiếng ở Sài Gòn.

Một chuyện mà bà Nguyệt không thể quên đó là lúc bà đứng trên đỉnh cao của tiền tài thì Năm Cam thất thế. Bà từng đặt vấn đề rằng, cho Năm Cam vay không lấy lãi đến 2 triệu đồng (lúc đó tương đương với khoảng 200 cây vàng) để làm ăn. Nghĩa cử ấy khiến ông trùm muối mặt, ân hận vì phụ tình, bỏ rơi mẹ con bà. Thế nhưng, biến động thời cuộc, tiền tài tiêu tan, bà Nguyệt lại trở về sống cuộc đời nghèo túng.

Những năm 80 của thế kỷ trước, lãnh đạo tập đoàn tội phạm, Năm Cam “hô mưa gọi gió” trong giới tội phạm Sài Gòn. Đầy danh vọng và tiền tài, trong khi vợ lớn, vợ bé và bồ nhí đều được hưởng “lộc” đề huề của ông trùm thì riêng bà Nguyệt và con mình vẫn lẻ loi sống cảnh đói nghèo. Thi thoảng, ông Cam mới cho người đưa ít tiền bạc hỗ trợ nuôi con.

Mãi sau này, vì sợ mất mặt với đàn em, ông trùm mới chi tiền mua cho người vợ không hôn thú một căn nhà nhỏ trong con hẻm đường Tôn Đản.

Mấy chục năm trời, ngôi nhà ấy cũng là món quà duy nhất thể hiện trách nhiệm làm chồng, làm cha của Năm Cam. Bà Nguyệt thẳng thắn cho biết, so với số tiền ông Cam đã cho những nhánh vợ lớn, bé và bồ nhí khác thì căn nhà nhỏ này chẳng có gì đáng kể.

Khi nhắc về Năm Cam, bà Nguyệt không giấu giếm những cảm xúc trái ngược. Bà bảo: “Hận bao nhiêu thì lại thương bấy nhiêu. Hận vì ông sống không để phúc cho con cháu, thương vì lúc chết, tất cả tiền tài gây dựng thành “của thiên giả địa”, xuống mồ phải mang áo tù, vô cùng thê thảm”.

Bà còn nhớ, lúc Năm Cam bị bắt, hầu hết đàn em quay lưng, những vợ lớn, bé, bồ nhí “lặn” mất tăm. Các phiên tòa xét xử Nam Cam sau đó, bà không vắng một buổi, bà nguyện cạo tóc, ăn chay niệm Phật cầu mong Năm Cam thoát án tử.

Ngày Năm Cam ra pháp trường, bà cũng là người duy nhất đưa tiễn. Giây phút đắng cay ấy, Năm Cam mới nhận ra cuộc đời mình chỉ là phù phiếm, lúc “lên voi” năm thê bảy thiếp, khi “xuống chó” chỉ một mình cô lẻ, người bị ông ta phụ bạc lại ở bên vào giờ phút cuối cùng.

Từ ngày Năm Cam chết, bà Nguyệt ở ẩn trong con hẻm của đường Tôn Đản, đóng cửa không giao tiếp với bên ngoài. Hiện tại, Trương Văn Hùng, người con duy nhất của bà với ông Cam sau bao năm nghiện ngập, tù tội đã quyết định rũ bỏ tất cả để đi tu. Bà bảo, đó là niềm vui cổ vũ bà sống nốt quãng đời còn lại.

Đời thường của vị tướng đập tan “tập đoàn” Năm Cam

Tên tuổi tướng Thành gắn liền với chiến tích đập tan "tập đoàn tội ác" của Năm Cam. Báo, đài, truyền hình cả nước đã nói nhiều về ông với chiến công lừng lẫy này. Nhưng hào quang chiến thắng ấy chỉ là một phần trong cuộc đời binh nghiệp của ông.

Cuộc trò chuyện với bao tâm tư trĩu nặng giữa tôi và ông trên mảnh đất ông sinh ra, lớn lên đi theo cách mạng, cầm súng cho đến ngày trở về với cuộc sống bình thường, đã soi rọi nhiều ngõ ngách trên bước đường chông gai đồng hành của ông cùng đất nước, nhân dân cho đến tận hôm nay…

- Thưa anh, mấy năm nay về ở nhà, hình như anh không nghỉ ngơi, hưởng thú điền viên như bao cán bộ về hưu khác. Suy nghĩ của anh khi đương chức và lúc về hưu có gì khác nhau không?

- (Trầm ngâm) Bà con mình còn nghèo, còn khó khăn lắm. Làm ra lúa gạo, heo gà, cây trái nhiều mà bán chẳng được bao nhiêu, giá rẻ như bèo. Quê hương (Tiền Giang) đã thay đổi nhiều mà bà con vẫn còn khó khăn.

Người tu hành già từng là đàn em Năm Cam

Đường lên cùng cốc
Trên đỉnh núi, khuất sau những cánh rừng, cây cối um tùm, sau những phiến đá nằm trơ trọi, bào mòn giữa thời gian, từ nhiều năm nay, đôi lần du khách lên núi vái Phật bắt gặp một vị tu hành ngồi khiết đà, nhưng không một ai có thể hiểu tường tận về câu chuyện quá khứ đoạn tuyệt giang hồ của vị tu hành ẩn danh này.
Men theo triền rừng không một bóng người, tôi cố dò dẫm bám theo từng lối mòn, lối cỏ mọc, tay bám vào vách núi đầy rêu phong, đôi chân mỏi nhừ tìm hướng dẫn lên cốc, nơi sư thầy Thích Minh Thủy tu hành. Đường lên núi Thị Vãi uốn lượn thông đến các dãy núi cao và xa hút tầm mắt....

Dọc đường lên cốc, không gian tịch liêu, âm u đến đáng sợ. Tiếng chim bay sải cánh về chiều, muông thú lạo xạo trong các hốc cây, bụi rậm, tạo cho tôi cảm giác ớn lạnh.
Quanh co gần cả chiều, cuối cùng đến một hẻm núi vắng lạnh, tôi không thể tin và không thể mường tượng nổi, vị tu hành tuổi đã xế chiều đã ở nơi đây được hơn 13 năm, quyết gắn chặt cuộc đời mình với cảnh tịch liêu, tách rời khỏi thế sự trần gian.
Cốc của sư Thủy đang ngự nằm khuất dưới dãy đá.
Cốc của sư Thủy đang ngự nằm khuất dưới dãy đá.
Giữa cánh rừng âm u, lớp sương xõa lấp trán, ngay phía trước cốc, nơi sư thầy đang tu hành, sư Thích Minh Thủy hai chân khoanh hình chữ ngũ, lưng thẳng như đặt vào điểm tựa, đôi mắt nhắm dần đi vào thinh không.

Mỏm đá cao nhất của đỉnh Thị Vãi, giữa 4 bề chỉ có mây và gió núi, là sư thầy Minh Thủy chọn làm nơi đặt cốc để tu tập. Sư tự hào ví đây là điểm nối giữa hai múi trời và đất, nơi chưa thoát trần thế nhưng cũng chớm đến cảnh tiên.
Sư Minh Thủy có 3 nơi ngồi thiền. Mỏm đầu tiên nằm hướng Đông Bắc nhỉnh hơn, có thể trông thấy toàn bộ núi non, còn mỏm phía Nam, lớn nhưng thấp hơn bao quát toàn bộ đất Vũng Tàu.
  Sư thầy Thích Minh Thủy ngồi thiền bên vách đá gần cốc
Sư thầy Thích Minh Thủy ngồi thiền bên vách đá gần cốc
Trên hai chỏm đá cao ngất ấy, tạo hóa vô tình đặt hai hòn thạch khổng lồ, nhìn xa trông như đấng tiên ông đang chuẩn bị cáo trần bay về trời.
Nơi thiền cuối cùng là chiếc hang độc đáo ngay trong nhà. Chỉ vỏn vẹn lọt thân người, nhưng vào trong ngày nóng vẫn mát như được được phả hơi nước, ngày lạnh lại ấm như được trùm chăn, nên được sư ví như “cỗ máy điều hòa” mà tạo hóa ban tặng.
Chỗ sư ngồi thiền, dù trên đá hay trong hang đều nhẵn thín và trơn bóng như mặt gỗ mun. Gan và mu bàn chân nơi tiếp đất chai lên, cứng như miểng đá chăm được mài, sư gọi vui, đó là đế dép (ông không đi dép). Quanh năm chỉ cần một dải áo cà sa màu nghệ, vắt lên thân hình xương xẩu nom khổ hạnh, vậy mà bao giờ tinh thần sư cũng thanh thản, tươi cười như đang hoan hỉ trong thế giới cực lạc.

Người ta bảo, nếu muốn đạt được dung mạo như thế, chỉ có những ai chưa từng vấy bụi trần, thành tâm, đồng thời có công năng tu tập lâu dài mới có được. Thế nhưng, sư Thích Minh Thủy lại như một ngoại lệ. Trước khi trở thành vị chân tu, ông từng là một kẻ giang hồ chọc trời khuấy nước, gây bao tội lỗi.
Vết trượt tội lỗi
Ngồi tĩnh lặng trước cốc, hướng đôi mắt xa xăm chiếu vào màn đêm đặc quánh sương mờ phủ khắp, sư thầy bảo, mỗi lúc tâm hồn còn vướng bận trần gian, thì đây là cách để lòng xóa đi được ưu phiền, gột rửa tâm can nhẹ nhàng hơn.
Hồi tưởng lại cuộc đời mình, sư Thủy nhớ đó đã là quá khứ đáng để quên, vì mỗi khi ai đó hoặc người quen gợi lại, lòng sư cảm thấy đau xót vì một thời lầm lỡ.
 Mỗi khi nhớ lại quá khứ của mình, sư thầy day dứt, ân hận vì gây ra quá nhiều tội lỗi
Mỗi khi nhớ lại quá khứ của mình, sư thầy day dứt, ân hận vì gây ra quá nhiều tội lỗi
Sư Thích Minh Thủy có tên khai sinh là Phạm Văn Hưởng, xuất thân trong gia đình truyền thống nho giáo ở Thái Bình, gia đình di cư vào Nam lập nghiệp. Cha là thầy đồ, nhà chỉ 2 chị em, nên tuy không phải thành phần giàu có, nhưng so với các gia đình khác thì nhà Hưởng cũng thuộc dạng có của ăn của để.
Cha là một người luôn tỏ ra rất nghiêm khắc, rất ý thức cho con cái học hành đến nơi đến chốn. Đặc biệt, Hưởng là con trai độc, nên luôn là niềm kỳ vọng của cả gia đình.
Sinh thời người cha luôn quan niệm, bằng mọi cách phải dạy Hưởng  những khuôn phép mẫu mực của đạo nho xưa như: Tam cương (khuôn phép mối quan hệ Vua- tôi, Cha- con, Vợ- chồng), Ngũ thường (5 đức thường có: Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín), để làm sao Hưởng trở thành một người hoàn thiện nhất.
Sư thầy Thích Minh Thủy
 Đến giờ ít người biết được vị tu hành ẩn danh từng có một quá khứ tội lỗi

Vậy nhưng, ngay từ khi sinh ra, Phạm Văn Hưởng đã là đứa trẻ rất nghịch ngợm nên thay vì chuyên tâm mài dùi kinh sử, thì Minh Thủy chỉ vờ vâng dạ trước mặt cho qua chuyện, sau đó là tìm cách tụ tập đám bạn, thỏa chí ăn chơi.
Chơi nhiều quên học hành, năm lên lớp 10, Hưởng đã biết bỏ nhà đi bụi. Năm 1970, ngày trường tổ chức kỳ thi tú tài I (để lên lớp 12 ngày nay) thì Hưởng bỏ đi. Lời cha dặn trước khi nhắm mắt rằng phải học thành người, Hưởng quên bẵng như gió bay.
Không lâu sau, có lệnh tuyển quân của chính quyền bên kia chiến tuyến, Hưởng nộp đơn tham gia chỉ  với ý nghĩ rất thực dụng vào quân đội được dùng súng tự do, được học võ để đánh người, đặc biệt được ăn chơi xả láng.

Nhưng vào hàng ngũ lính không được bao lâu, Hưởng đã nghiện bạch phiến, thứ mà binh lính Mỹ mang sang Việt Nam rất phổ biến lúc bấy giờ.
Sư Minh Thủy nhớ lại: “Sư chính thức nghiện hút từ năm đầu tiên nhập ngũ ở Nha Trang, lúc đó mới 17 tuổi. Cuộc đời sư bắt đầu trượt dài trong bóng đêm tội lỗi từ đó”...

“Mẹ bị công an bắt hả? Mẹ về với con đi…”

(Kiến Thức) - Với tội ác mình gây ra, Hồ Ngọc Nhờ có hiểu rằng ngoài nỗi đau cho gia đình nạn nhân còn là nỗi đau cho chính chồng, con và người thân của mình.

“Mẹ bị công an bắt hả? Mẹ về với con đi…”

Đọc nhiều nhất

Tin mới