![]() |

![]() |
Tôi đang không biết phải xử trí chuyện này như thế nào nữa mọi người ạ. Vợ chồng tôi lấy nhau được hơn 2 năm rồi. Lúc mới kết hôn, hai đứa chưa đến 30 nên nghĩ vấn đề con cái rất đơn giản, thả khi nào cũng được.
Thành ra năm đầu tiên, chồng tôi bảo cứ thế chơi cho đã. Đợi khi nào kinh tế ổn định thì thả sau cũng được.
Hơn 33 tuổi mà tính chồng tôi trẻ con lắm. Anh ăn nói ít khi suy nghĩ thấu đáo, cứ nghĩ gì nói đó nên hay mất lòng người khác. Nhưng những ai đã hiểu tính anh thì sẽ thấy anh thật thà, tốt bụng, nhiệt tình và đáng quý. Ngay cả tôi trong lần gặp đầu tiên cũng từng có ấn tượng không tốt về anh. Sau này tiếp xúc nhiều thì mới nảy sinh hảo cảm.
Khi tôi thông báo có bầu, chồng tôi mừng lắm. Anh thích trẻ con nên rất muốn có một đứa trẻ bi bô cười nói trong nhà. Từ lúc bầu đến khi đi sinh, tôi cũng chẳng đụng tay vào bất cứ việc gì.
Cách đây 12 năm, tôi từng có cuộc sống hạnh phúc. Vợ chồng tôi chăm chỉ làm việc và đã mua được một ngôi nhà. Đến khi tôi sinh đứa thứ 2 thì chồng tôi đột ngột bị mất việc.
Suốt một năm không kiếm được việc mới, anh ấy sinh tật. Tối ngày tụ tập bạn bè rượu chè, không chịu làm việc. Mình tôi đi làm nuôi 4 miệng ăn, cuộc sống dần khó khăn. Mỗi lần khuyên bảo chồng đi làm thì anh mắng mỏ đập phá đồ đạc.