Về thăm thầy cũ

(Kiến Thức) - Năm nào dịp 20/11 lũ bạn cũng rủ về trường thăm thầy cô giáo cũ. Lớp gần năm chục học sinh mà cũng chỉ tụ tập được khoảng chục đứa. 

Có đứa bận việc nhà, có đứa đi công tác... nhưng cũng có những người hơn 20 năm ra trường chưa một lần về thăm thầy cô. Có người bảo chẳng có tình cảm với ai, chẳng quý mến ai. Thế thì đến chịu!
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Đời học sinh của tôi cũng có thể nói là hẩm hiu, chẳng được thầy cô nào yêu quý đặc biệt, cũng chẳng có tình cảm sâu nặng, hay thần tượng một ai. Mỗi khi đọc những chuyện cảm động về tình thầy trò tôi thầm ghen tị, ước ao giá mình cũng có được một người thầy như vậy. 
Khi đi học, tình cảm rõ nhất của tôi với các thầy cô là nỗi sợ, nhất là sợ cô giáo chủ nhiệm hồi cấp 3. Trong giờ học, giờ kiểm tra, trên lớp sợ đã đành, đến giờ chơi, những buổi đi dã ngoại... ra ngoài cổng trường rồi... vẫn sợ. Chẳng bao giờ có chuyện dám tâm sự với cô những suy nghĩ thực của mình về việc học, chuyện gia đình, những cảm xúc chân thành của trẻ con, yêu cô này, không thích thầy kia, quý bạn nọ, ghét bạn kia... Không chỉ riêng tôi, mà rất nhiều bạn tôi cũng thế.
Vậy mà khi ra trường, đi làm, có con... tôi lại rất thích đến thăm cô chủ nhiệm. Có thể nói với cô đủ thứ chuyện, từ chuyện gia đình, chồng con, xin cho con học trường nào, lớp nào cũng hỏi ý kiến cô. Tổ chức họp lớp ra sao, giúp đỡ bạn bè thế nào... cũng nhờ cô tư vấn. 
Phải nói là thời gian sau khi ra trường tôi học được ở cô nhiều hơn những gì nhận được khi ngồi trên ghế nhà trường. Tôi nhận thấy cô có một nghị lực mạnh mẽ. Sau khi tiếng Nga không còn mấy ai học, cô học tiếng Anh để trở thành giáo viên Anh văn, đến khi nghỉ hưu cô lại mở trường và phát triển nó thành ngôi trường nổi tiếng, đáng mơ ước.
Và tôi nhận thấy yêu quý được một người thật là một điều hạnh phúc. Có được một người thầy mình yêu quý, kính trọng thật sung sướng. Để hằng năm, mỗi khi đến ngày 20/11 lại được cùng nhau tới thăm cô, nhắc lại những kỷ niệm, được trò chuyện, được yêu thương, được thấy mình lại bé nhỏ như ngày nào. Thật tiếc cho những người đã không về thăm thầy cô giáo cũ! 

Hành động siêu khó đỡ của giới trẻ Việt (P48)

(Kiến Thức) - Giới trẻ Việt thường xuyên chụp lại những hành động hài hước "khó đỡ", đôi khi là phản cảm, rồi khoe trên các mạng xã hội như một trò giải trí.

Hình ảnh thiếu nữ "tự sướng" bên một đống tiền khiến người xem thấy nhức mắt vì trò khoe của quá lố.
 Hình ảnh thiếu nữ "tự sướng" bên một đống tiền khiến người xem thấy nhức mắt vì trò khoe của quá lố. 

Teen Việt đua nhau chụp ảnh hài hước, khi "sánh vai" cùng "người đẹp poster".
 Teen Việt đua nhau chụp ảnh hài hước, khi "sánh vai" cùng "người đẹp poster". 

Chứng minh mình đã thoát kiếp FA?
 Chứng minh mình đã thoát kiếp FA?

Món "thịt xông khói" của dân phượt.
Món "thịt xông khói" của dân phượt. 
...được các bạn chia sẻ như một trò giải trí, nhưng nhận không ít "gạch đá" vì khiến người xem thấy phản cảm.
...được các bạn chia sẻ như một trò giải trí, nhưng nhận không ít "gạch đá" vì khiến người xem thấy phản cảm.  
"Nước ngập thì kệ nước ngập, còn chơi ta vẫn cứ chơi".
 "Nước ngập thì kệ nước ngập, còn chơi ta vẫn cứ chơi".
"Sự cố bất ngờ".
 "Sự cố bất ngờ".
"Xếp đá cũng là một nghệ thuật".
 "Xếp đá cũng là một nghệ thuật".

Nét đẹp miền Tây hớp hồn dân mạng

(Kiến Thức) - Miền Tây Nam Bộ với hình ảnh sông nước, những cô gái cuốn khăn rằn, dịu dàng trong màu áo bà ba... trở thành một chủ đề ảnh đặc sắc.

Chiếc áo bà ba, khăn rằn ca-rô là hình ảnh đặc trưng, dễ nhận thấy nhất của người Tây Nam Bộ. Các cô gái trẻ cũng mặc trang phục này để hóa thân vào nhiều bức ảnh bắt mắt.
 Chiếc áo bà ba, khăn rằn ca-rô là hình ảnh đặc trưng, dễ nhận thấy nhất của người Tây Nam Bộ. Các cô gái trẻ cũng mặc trang phục này để hóa thân vào nhiều bức ảnh bắt mắt.

Đọc nhiều nhất

Tin mới