Tâm sự của người vợ 5 năm làm mẹ của chồng

5 năm vợ chồng, anh chỉ tốn mỗi tiền mua cho em bát phở khi em bị ốm sốt xuất huyết nằm ở nhà suốt cả tuần.

Tâm sự của người vợ 5 năm làm mẹ của chồng

Những dòng tâm sự rút ruột gửi riêng cho chồng:

Vậy là đã 5 năm chung sống vợ chồng, em còn nhiều điều để nói trong lòng. Thế nhưng khi viết những dòng này, tất cả đều bay biến mất. Chỉ thấy một nỗi ngậm ngùi khi vì sau 5 năm em mới có thể gọi được đúng địa vị của anh trong lòng em: Con trai.
Đúng vậy, bấy lâu nay em ngờ ngợ mà không dám gọi tên cho đúng. Hóa ra chỉ đơn giản là vậy. Anh không phải là chồng em, chưa bao giờ là người đàn ông đúng nghĩa để em có thể nương tựa và dựa dẫm vào.
Lấy anh, em chưa được một ngày được hưởng hạnh phúc như các bà vợ khác, được chồng chăm sóc yêu thương, được dựa vào vai chồng mà thổn thức khóc khi gặp chuyện ấm ức.
Ngược lại, em phải gồng người lên, tỏ ra cứng rắn và mạnh mẽ để anh có thể tựa vào, để thỉnh thoảng lại phải vỗ vai anh mà nói: "Cứng rắn lên anh, mọi chuyện rồi sẽ qua thôi. Chỉ cần 2 chúng mình cùng cố gắng!".
Kể từ khi lấy nhau đến giờ, em chưa bao giờ nhờ anh được bất cứ việc gì, kể từ việc nhỏ như đi đổ rác, cho đến việc lớn như... gấp chăn màn. Anh như ông chủ trong gia đình, đường hoàng, bệ vệ và yêu sách. Sáng sớm phải có quần áo là lượt phẳng phiu, phải có cơm nước sẵn sàng, để anh đánh răng rửa mặt xong, sà vào ăn rồi vứt bát đũa, giấy ăn ra bàn, để mặc cho ai dọn thì dọn, anh sạch sẽ bóng bẩy ra khỏi nhà.
Vừa về đến nhà, anh lại tiếp tục bù khú với đám bạn bè hàng xóm, chẳng chịu phụ giúp em dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng. Ngược lại, chỉ có em là phải đi dọn dẹp và cố gắng xử lý những thứ rác rưởi anh mang về sau mỗi cuộc nhậu nhẹt.
Chưa bao giờ anh đưa về cho vợ một đồng gọi là. Ngày lễ tết anh cũng triền miên như thế. Cháu chắt họ hàng còn được anh mừng tuổi tết, còn em chưa từng nhận được ở anh một đồng nào. Lấy anh 5 năm, anh chỉ tốn mỗi tiền mua cho em bát phở khi em bị ốm sốt xuất huyết nằm ở nhà suốt cả tuần. Có lẽ đấy là khoản tiền duy nhất em được hưởng từ anh sau 5 năm lấy nhau. Bát phở đó em ghi lòng tạc dạ suốt cuộc đời này!
Ban ngày, hùng hục làm việc kiếm tiền, chiều tối về nhà thì làm ô sin phục vụ anh, em vắt kiệt đời mình để làm người vợ tốt.
Tam su cua nguoi vo 5 nam lam me cua chong
Hôm nay, em thực sự muốn từ bỏ, không muốn làm người mẹ bất đắc dĩ của anh nữa. 
Bây giờ em lại bắt đầu hay suy tư và hồi tưởng về cái thời tự do trước đây. Từ khi anh xuất hiện bên cạnh cuộc đời mình, chưa đêm nào em có một giấc ngủ ngon mà không phải chập chờn, lo lắng, suy nghĩ về anh, về mối quan hệ vợ chồng này. Cuộc đời sang trang từ đây.
Từ ngày về làm vợ anh, em cứ nghĩ mình đã được đổi ngôi. Em hóa thành mẹ anh thì đúng hơn. Để cứ đêm về lại phải giật mình vì anh co rúm người sợ sệt khi nằm mơ. Thậm chí muốn đi vệ sinh anh cũng gọi em dậy. Có những đêm em bị làm phiền không biết bao nhiêu lần. Anh hết uống nước, rồi đi vệ sinh... lục đục cả đêm. Điều đáng nói là mỗi lần như vậy, anh đều gọi em dậy bởi anh sợ...ma. Anh bảo anh đi một bước phải bật đèn vì không thể chịu được bóng đêm.
Rồi chưa nói đến chuyện thỉnh thoảng ham muốn, anh lại lôi em dậy. Có lúc đi làm về mệt muốn chết, muốn ngủ vùi một đêm yên thân nhưng cũng không được. Anh sẵn sàng lôi em dậy bất kể là giờ nào, đầu hôm, giữa đêm hay gần sáng, chỉ để giải quyết nhu cầu cho anh mà chưa bao quan tâm đến cảm nhận của em.
Chuyện chúng mình đúng là nói ra thì bảo là nhỏ nhặt, nhưng đúng là em càng nói càng không thể tin nổi 5 năm qua em đã sống như vậy.
Em cũng đã từng nhỏ nhẹ, đến cáu giận khi nói chuyện với anh, để anh có thể suy nghĩ lại mà sống tốt hơn. Nhưng rồi anh vẫn vậy. Anh cứ mãi như là một đứa trẻ không chịu lớn. Xin lỗi, hứa hẹn rồi lại làm em tổn thương. Em thấy kiệt sức.
Năm năm… có lẽ đã quá đủ. Hôm nay là kỷ niệm 5 năm ngày cưới. Em thấy mình cần phải thay đổi. Em không muốn làm mẹ của anh nữa, em muốn mình được làm vợ thật sự.
Nếu anh không mạnh mẽ lên thì em đành xin lỗi mà buông tay thôi. Ngoài kia, rất nhiều thứ còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần. Nếu anh không đủ dũng cảm và bản lĩnh để trở thành một người đàn oogn đúng nghĩa thì chúng mình sẽ ly hôn anh nhé!
Anh hãy bắt đầu sự bản lĩnh của mình bằng cách buông tha cho người phụ nữ bị ép làm mẹ bất đắc dĩ này.
Chúc anh nhanh chóng tự đứng được trên chân của mình, không cần nạng gỗ ở bên cạnh nữa.
Người đàn bà đã từng yêu anh!

Vợ chồng y như hai người… khác hành tinh

Sự cân xứng là một liên kết ẩn mà chỉ anh chị mới hiểu. Còn bên ngoài nhìn vào, chắc chỉ thấy chị cằn nhằn anh, anh cự nự chị…

Vợ chồng y như hai người… khác hành tinh

Anh đã nói từ đầu tuần, hai vợ chồng tranh thủ ngày Chủ nhật đi sắm ít tranh treo tường. Tích cóp bao nhiêu năm, ông bà nội ngoại giúp đỡ, anh chị tậu được căn nhà nho nhỏ. Mừng thì mừng thật, nhưng từ lúc phải tính toán mua nhà, anh chị mặt nặng mày nhẹ với nhau biết bao nhiêu lần, chỉ vì hai người khác nhau quá, cái gì cũng trái ý nhau.

Chuyện chọn mua nhà, chị bước vào nhà là thẳng xuống bếp, không ưng là thôi luôn, không cần chọn lựa gì nữa. Có lần, anh chở chị đến căn nhà mà anh bạn đồng nghiệp “chỉ điểm”, đường xa nhưng chị thấy anh hào hứng lạ. Nhà đẹp thật, lại nằm ngay đường lớn, anh ưng lắm. Vậy mà chị một hai không chịu, vì nhà bếp quá nhỏ, lại đầu voi đuôi chuột, chị thấy không thoải mái. Thế là thôi! Anh chẳng thèm nói gì với vợ suốt mấy ngày. Nhưng, cũng có căn nhà chị ưng anh lại chê nhà mái tôn, trần giả, làm sao sau này nâng tầng. Chị mà nói lại “Có hai vợ chồng, lên lầu ở làm sao cho hết?...”, thế nào anh cũng cằn nhằn suốt đường về, chê chị đàn bà, không biết tính.

Vo chong khac tinh cach nhu hai nguoi khac hanh tinh
Ảnh minh họa. 
Cuối cùng cũng chọn được nhà, chị mừng rỡ thở phào. Lại đến chuyện sắm sửa cho “cái nhà ra cái nhà”. Có lần anh đi làm về, dở cười dở mếu khi thấy vợ tậu bộ salon phòng khách, đẹp thì đẹp nhưng sẽ chẳng xài được bao lâu, rồi lại phải thay. Nhìn vẻ hớn hở trên gương mặt chị, anh không nỡ nặng lời, chỉ tự trách mình đã không dặn chị trước. Anh dự định sẽ sắm sửa nội thất trong nhà bằng gỗ, vừa sang vừa bền. Cũng may, anh chưa dặn người bạn thân để cho bộ bàn ghế gỗ dâu hôm nọ, không thì lại chẳng biết ăn nói làm sao…

Anh chị là vậy, như hai thái cực. Xưa yêu nhau, bạn bè cứ tròn mắt há miệng: “Sao hai đứa nó ở với nhau được nhỉ?”. Vậy mà cứ yêu rồi giận, giận rồi lại yêu, chẳng cách gì tách anh chị ra được. Anh thích ăn cơm trắng với rau luộc chấm kho quẹt, thích cá kho, lẩu rau; còn chị mê mẩn bánh kem, mì Ý. Vài lần rủ anh đi ăn chung, thấy vẻ mặt anh “chịu trận” là chị thôi luôn, từ đó chỉ đi ăn với bạn bè. Chị ham vui, thích tụ tập mỗi dịp cuối tuần, còn anh chỉ trông Chủ nhật để nằm nhà đọc sách. Anh mê cải lương, chị nghe cứ... gật gù ngủ gật. Thế mà vì có anh ở bên, chị từng nghe trọn một đêm đờn ca tài tử ngẫu hứng ở quê anh…

Chị vẫn nghe nói những người yêu nhau, ở được với nhau là bù trừ cho nhau, nhiều lúc cũng thấy đúng. Ai cũng nói anh chị “lệch pha”, chẳng cân xứng, nhưng những cái bồng bột của chị đã có sự chín chắn của anh bù vào, những chỗ trầm lắng của anh đã có sự sôi nổi của chị làm cho sống động lên… Cứ thế, sự cân xứng là một liên kết ẩn mà chỉ anh chị mới hiểu. Còn bên ngoài nhìn vào, chắc chỉ thấy chị cằn nhằn anh, anh cự nự chị…

Giờ chị đang đứng trước dãy tranh nghệ thuật dự định mua về trang trí ngôi nhà mới. Một sự say sưa dâng lên trong chị, vẻ đẹp xôn xao trong những bức tranh đang khơi dậy cảm xúc. Chúng không ngay lập tức gợi lên sự an toàn chắc chắn, nhưng đứng trước những bức họa đường nét như xô lệch, chị thấy xúc động. Anh chị bàn bạc một lúc rồi chọn một bức nho nhỏ, nghe bảo tranh khắc gỗ của cậu sinh viên trường mỹ thuật nào đó để lại cho quán. Cảnh hai bà cháu bình yên bên mâm cơm được cách điệu lạ lùng, không thể nhận ra quy luật viễn cận hay sự cân xứng nào. Chị cười cười trong lòng: trời bão rồi, lần này anh lại đồng tình với lựa chọn của chị!

Có điều vẫn không đồng tình hoàn toàn. Trên đường về, khi chị nhận xét bức ấy đẹp vì không phụ thuộc vào các tỷ lệ đối xứng thì anh chỉnh ngay: “Đâu phải, bức tranh đẹp nào cũng đi tìm sự đối xứng. Nhưng đôi khi phải thật tinh ý mới nhận ra em à!”. Trời, chị thấy sao y như hai người… khác hành tinh.

Vợ 9x đòi ly hôn vì chồng thường xuyên gửi tiền cho cha mẹ

Trong đơn ly hôn người vợ đưa ra lý do "chồng quá có hiếu với cha mẹ nên không thể tiếp tục chung sống với nhau” khiến ai nấy đều ngỡ ngàng.

Vợ 9x đòi ly hôn vì chồng thường xuyên gửi tiền cho cha mẹ

Mời quý độc giả xem video chiêu độc kiểm soát chồng:


Trào lưu ẩm thực đình đám nhất năm 2015

(Kiến Thức) - Mặc dù không quá đình đám những năm 2015 cũng là năm lên ngôi của nhiều trào lưu ẩm thực mới lạ khiến giới trẻ phát cuồng.

Trào lưu ẩm thực đình đám nhất năm 2015
Trao luu am thuc dinh dam nhat nam 2015
 Kem trái cây tươi là trào lưu ẩm thực đặc biệt gây sốt vào mùa hè năm 2015. 

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Nam giới ăn gì bổ tinh hoàn?

Nam giới ăn gì bổ tinh hoàn?

Một chế độ dinh dưỡng lành mạnh không chỉ giúp cải thiện sức khỏe toàn diện mà còn nâng cao chức năng tinh hoàn, hỗ trợ quá trình sinh tinh và sản xuất hormone sinh dục.