Sự thực cay đắng sau lý do chồng vội vã thăm em dâu đẻ

2 hôm nay chồng tôi cứ rối rít giục tôi đi thăm em dâu và cháu. Tôi đã nói với chồng rằng hẹn em ấy sau Tết rồi, vậy nhưng chồng bảo chị em trong nhà, thân thiết như thế mà em dâu đẻ cũng không ra thăm.

Cuối năm, tôi đang bận tối tăm mặt mũi, hết việc công ty đến mua sắm lễ lạt cho Tết, rồi quần quần áo áo cho con, quà Tết họ hàng… đủ thứ việc, đã muốn đau đầu rồi ấy thế mà chồng còn cứ giục rối lên chuyện đi thăm em dâu đẻ khiến tôi muốn tăng xông luôn.
Nhà chồng tôi có 2 anh em trai. Chồng tôi là con trai trưởng, trưởng cả họ nên năm nào nhà tôi cũng phải trải qua cái Tết thực sự lu bù. Hết chi này đến nhánh kia tới chúc Tết, xong lại ngồi ăn uống, gọi hết người này tới người nọ. Cũng may từ nhỏ tôi là đứa biết việc, bị bố mẹ rèn nhiều nên tôi nấu ăn tốt, dọn dẹp cũng nhanh nhẹn, thế nên bố chồng dù gia trưởng song chưa bao giờ chê bai được tôi điều gì.
Tết Nguyên Đán năm nay tôi vẫn phải làm việc đến hết ngày 28 âm lịch, từ giữa tháng Chạp, tôi đã phải đặt mua trước rất nhiều thực phẩm khô cho Tết. Chồng tôi thì không biết mua sắm gì, tháng nào cũng ném hết lương cho tôi tự chi tiêu. Đến đào cũng là do tôi đi mua rồi chồng tôi hẹn người chở về.
Năm nào nhà tôi cũng phải làm tươm tất vì đông họ hàng tới. Cỗ bàn thờ cúng phải đầy đủ do bố chồng yêu cầu cao, lại thêm các chú các bác cũng hay đánh giá nên càng phải thận trọng.
Hồi đầu năm em trai chồng cưới vợ, hai vợ chồng sống ở thành phố, thỉnh thoảng về quê thăm bố mẹ. Tôi và em dâu không thân thiết lắm, lúc nào thím ấy về thì gặp nói chuyện đôi câu chứ hiếm khi nhắn tin gọi điện.
Su thuc cay dang sau ly do chong voi va tham em dau de
 Ảnh minh họa
Đúng 27 Tết thì em dâu sinh con trai đầu lòng. Em ấy sinh mổ nên vẫn còn ở viện mấy ngày, sau đó sẽ về quê ngoại ở cữ. Tôi cũng gọi điện ra chúc mừng và hỏi thăm em dâu rồi, cũng đã nói em thông cảm vì tôi đang bận rộn chuyện Tết nhất nên chưa ra thăm được. Em dâu khách sáo bảo không sao, cũng hẹn sau 3 tháng ở cữ quê ngoại sẽ lên thành phố, lúc đó nếu tôi rảnh rỗi thì tới thăm cháu.
Hai chị em đã thống nhất như thế rồi, vậy mà 2 hôm nay chồng tôi cứ rối rít giục tôi đi thăm em dâu và cháu. Tôi đã nói với chồng rằng hẹn em ấy sau Tết rồi, vậy nhưng chồng bảo chị em trong nhà, thân thiết như thế mà em dâu đẻ cũng không ra thăm ngay, để 3 tháng sau thì người khác lại cho rằng gia đình không gia giáo, tình cảm không keo sơn…
Tức quá mọi người ạ, đi thăm bà đẻ mà anh làm như cháy nhà vậy, trong khi tôi căng thẳng vô cùng mà chồng cứ chì chiết chuyện không đi thăm em dâu với cháu. Tôi bảo anh rảnh thì anh đi giúp tôi. Thế mà anh giận phừng phừng mắng tôi bất lịch sự, đời thuở nhà ai anh chồng đi thăm em dâu đẻ.
Không biết phải làm sao nữa các chị ạ, có nên đi gấp ra viện thăm em dâu trước khi em ấy về quê không? Hay cứ từ từ thư thả, chứ cứ thế này tôi phát điên vì chồng.

Phẫn nộ clip chồng Hàn Quốc đánh vợ Việt gãy xương trước mặt con nhỏ

(VietnamDaily) - Chứng kiến những hành động vũ phu của người chồng Hàn Quốc đánh vợ Việt như kẻ thù trong đoạn clip, dân mạng không thể ngồi yên.

Mới đây trên MXH, đoạn clip ghi lại hình ảnh người chồng Hàn Quốc đánh vợ Việt Nam như kẻ thù được CĐM liên tục ấn nút chia sẻ.
Theo hãng tin Yonhap (Hàn Quốc) đưa tin đoạn clip chồng Hàn Quốc đánh vợ Việt Nam được ghi lại tại huyện Yeongnam, tỉnh Jeolla Nam. Trong đoạn clip, một người đàn ông đã lao vào tấn công người vợ tới từ Việt Nam. Điều đáng nói đó là trong căn phòng nhỏ kia ngoài hai vợ chồng còn có sự có mặt của đứa con nhỏ.

Người phụ nữ đau đớn gửi lại áo mưa ở lễ tân cho chồng ngoại tình

Tôi cứ đứng bên kia đường khách sạn mà chìm đắm vào nỗi đau bất tận. Tôi mở cốp xe lấy áo mưa của mình mang vào quầy lễ tân khách sạn gửi cho người chồng ngoại tình để lát anh và người tình về khỏi ướt…

Năm 10 tuổi, bố tôi ngoại tình với phụ nữ khác. Tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy ngày nào bố cũng về muộn, sau đó là những màn cãi vã bất tận của bố mẹ. Mẹ tôi thường bỏ sang ngủ với tôi. Mẹ tôi khóc suốt đêm nhưng không trả lời cho tôi biết vì sao mẹ khóc. Tôi thương mẹ chỉ biết khóc theo.

Rồi một hôm bố tôi lặng lẽ bỏ đi cùng toàn bộ tiền bạc trong gia đình. Mẹ tôi chạy khắp nơi dáo dác tìm chồng, rũ rượi như người điên. Tôi đi đâu cũng nghe mọi người râm ran chuyện gia đình mình. Tôi đi học còn bị bạn bè trêu ghẹo là “Bố mày mê gái nên mới bỏ mày”. Các dì các cậu chia nhau đi tìm bố tôi và luôn trở về trong buồn bã. Bố trong kí ức non nớt của tôi thành một nỗi sợ hãi và một nỗi xấu hổ. Tôi sợ nghe mọi người nói xấu bố và sợ người khác biết tôi là con của bố.

Tôi ngày càng ghét bố hơn khi chứng kiến mẹ mình ngày càng tiều tuỵ vì đau khổ. Mẹ mua rượu về nhà uống, cứ uống vào là mẹ gào khóc gọi bố. Có lúc mẹ mang áo quần bố ra cắt thành từng mảnh khiến tôi rất sợ. Sau nửa năm bố bỏ đi, tóc mẹ ngả bạc hơn cả bà ngoại tôi lúc đó.

Mùa hè năm lớp 9, khi tôi đang lên tỉnh học ôn thi vào lớp 10 thì mẹ tôi mất. Mọi người nói với tôi là do mẹ uống rượu nên ung thư gan nhưng tôi biết mẹ mất vì không chịu được nỗi đauphản bội sau chừng đó năm. Ba năm sau đó, tôi vô tình phát hiện ra mẹ tôi không mất do bệnh, mẹ tôi đã uống thuốc ngủ tự tử. Từ đó đến nay, tôi không hề biết đau, chỉ thấy hận, một nỗi hận bố đến chết cũng không thể nhắm mắt.

Nguoi phu nu dau don gui lai ao mua o le tan cho chong ngoai tinh
Kí ức đó khiến tôi trở nên vô cảm với đàn ông cho đến khi tôi gặp được chồng mình. (Ảnh minh họa) 

Kí ức đó khiến tôi trở nên vô cảm với đàn ông cho đến khi tôi gặp được chồng mình. Không phải tôi mất niềm tin vào đàn ông mà tôi sợ sẽ có ngày mình bị họ bỏ rơi. Tôi không muốn kết thúc cuộc đời bi thảm như mẹ tôi đã từng. Mỗi đêm khi ngắm chồng say ngủ tôi đều cầu nguyện “Xin anh mãi yêu anh, mong anh đừng bao giờ phản bội em”.

Vậy mà tôi vẫn không thể nào thoát khỏi số mệnh đó. Chồng tôi bây giờ lại đang ngoại tìnhvới một người bạn mà tôi luôn xem như chị em. Không biết có phải ngày xưa bố tôi cũng bỏ đi với bạn thân của mẹ nên mẹ tôi mới phát điên như thế không. Có phải lịch sử đã lặp lại không? Nhưng vì sao cứ phải là tôi? Vì sao cứ bắt tôi phải chịu đựng thêm nỗi ác mộng từ ngày bé?

Hai vợ chồng tôi đều thân thiết với hai vợ chồng cô ấy nên thỉnh thoảng thấy tin nhắn cô ấy trong máy chồng tôi không nghi ngờ. Tôi chỉ có linh cảm xấu khi mọi chuyện bỗng trở nên quá sạch sẽ. Mọi tin nhắn đều bị xoá sạch. Lịch sử trình duyệt web thường bị xoá hết mỗi sau khi chồng tôi dùng máy tính. Mỗi khi chồng vào các mạng xã hội cũng thoát hết tài khoản.

Và linh cảm trở thành sự thật khi tôi đến nhà cô ấy chơi và phát hiện cô ấy có một lọ tinh dầu thơm giống hệt loại chồng mua tặng tôi trong chuyến anh công tác ở Thái. Nếu anh tặng công khai thì sẽ chẳng ai nghi ngờ. Tôi hỏi cô ấy “H cũng dùng loại này à?”. Cô ấy trả lời đầy tự tin “Đừng nói với chồng tớ nhé, của một fan hâm mộ tặng đấy”. Tôi cười nhạt.

Tôi không biết giữa hai người ấy tồn tại thứ gọi là tình yêu tội lỗi hay chỉ là vì tình dục. Nhưng dù có là gì đi nữa, khi chứng kiến họ chở nhau vào khách sạn, chồng tôi ân cần tháo mũ bảo hiểm cho cô ấy, cô ấy khoác tay ngả đầu vào ngực chồng tôi, làm tôi sụp đổ. Kí ức ngày xưa tràn về. Người bố phản bội của tôi, người mẹ yêu chồng đến phát điên và phải tìm đến cái chết của tôi, trái tim không thể lành lặn của tôi, tất cả tràn về đâm vào tim tôi ngạt thở. 

Bố tôi ngày xưa bỏ đi mà không nghĩ đến mẹ con tôi. Mẹ tôi tự tử chết mà không nghĩ đến tôi. Họ có biết người chịu đau khổ và tổn thương nhiều nhất vẫn là tôi không? Tôi cứ đứng bên kia đường khách sạn mà chìm đắm vào nỗi đau bất tận. Hai con người bên kia đường, trong giây phút họ quấn lấy nhau, liệu có nghĩ đến người vợ, người bạn tội nghiệp này không?

Trời bỗng mưa làm tôi bừng tỉnh. Tôi đâu thể tàn nhẫn như tất cả bọn họ đã làm với tôi. Tôi mở cốp xe lấy áo mưa của mình mang vào quầy lễ tân khách sạn gửi cho chồng và người tình để lát họ về khỏi bị ướt…

Tôi vẫn còn con gái tôi ở nhà và tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi con như mẹ tôi ngày trước. Tôi sẽ giữ cho con một kí ức đẹp về người bố, sẽ không để con phải chịu nỗi đau tinh thần như tôi.

Lúc này, lặng lẽ cùng con ra đi là cách làm tốt nhất phải không mọi người?

Tin mới