Ngạc nhiên khi bác hàng xóm di chúc hết tài sản cho con nuôi

Đọc tới phần phân chia tài sản trong giấy di chúc, tôi bất ngờ, đưa mắt nhìn hai người đàn ông ở phía dưới.

Ngạc nhiên khi bác hàng xóm di chúc hết tài sản cho con nuôi

Tôi thường hay sang nhà bác hàng xóm chơi nên tình cảm cũng thân thiết. Nhà bác ấy có một người con nuôi và một người con trai ruột. Hiện tại, bác ấy đang sống với con nuôi, còn con ruột thì có vợ ở thành phố, thỉnh thoảng mới về thăm nhà.

Dù không cùng huyết thống nhưng tôi chưa từng nghe gia đình bác hàng xóm xảy ra mâu thuẫn. Qua nhiều lần tiếp xúc, quan sát, tôi nhận thấy anh Phú (con nuôi) rất thương yêu, nhường nhịn em trai. Còn anh Tấn (con ruột) luôn tôn trọng, phóng khoáng với anh nuôi. Thậm chí nếu không nói ra, chắc ai cũng nghĩ họ là anh em ruột.

Hôm qua, bác hàng xóm nhờ tôi sang làm chứng và đọc giấy di chúc. Bác ấy bảo đã suy nghĩ, bàn bạc kĩ với bác trai rồi mới soạn thảo bản di chúc này. Nếu hai người con trai đều đồng ý thì ký tên là hợp thức hóa văn bản.

Ngac nhien khi bac hang xom di chuc het tai san cho con nuoi

Khi đọc đến phần phân chia tài sản, tôi kinh ngạc rồi đưa mắt nhìn xuống hai người con trai đang ngồi bên dưới. Tôi cứ nghĩ anh Tấn sẽ giận dữ lắm vì tính ra thì anh ấy mới là con trai ruột. Thế mà bác hàng xóm lại để phần lớn tài sản, gồm xe ô tô, căn hộ bề thế, mảnh đất rộng 2000 mét vuông cho anh Phú, con nuôi. Còn anh Tấn chỉ nhận được 500 triệu tiền mặt.

Thậm chí tôi còn nghĩ mình đọc nhầm nhưng nhìn kĩ lại thì đúng là như thế. Bác hàng xóm nói rõ: "Dù là con nuôi nhưng Phú chăm sóc, phụng dưỡng ba mẹ chu đáo. Vả lại ba mẹ nhận nuôi khi anh con còn đỏ hỏn, cũng chăm chút, yêu thương như con ruột. Sau này về già, ba mẹ cũng xác định sẽ ở với anh con. Tấn, con có ý kiến gì về bản di chúc không?".

Anh Tấn cười xòa, bảo bố mẹ cho bao nhiêu thì anh ấy nhận bấy nhiêu. Bao nhiêu năm nay, anh ấy cũng xem anh Phú như anh ruột chứ chưa hề có sự phân biệt con ruột - con nuôi. "Hơn nữa anh Phú tính tình hòa thuận, chu đáo, kĩ càng nên chăm sóc ba mẹ cũng tốt hơn con. Ba mẹ ở với anh ấy, con cũng yên tâm".

Tôi đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Thật không ngờ, gia đình bác hàng xóm lại hòa thuận, yêu thương nhau như thế. Đó là phúc đức lớn nhất trong cuộc đời mỗi người rồi.

Hôm đó, bác hàng xóm kêu tôi ở lại ăn cơm nhưng tôi xin phép về. Nhìn anh Tấn, anh Phú cùng dọn dẹp sân vườn, khuân vác cây cảnh mà tôi thấy gia đình họ thật có phúc. Thật may mắn khi bác hàng xóm có hai người con tuyệt vời như thế!

(hongphuon...@gmail.com) 

Chồng muốn nhận con nuôi, tôi vội vàng đồng ý để giờ lo ngay ngáy

Tôi muốn gia đình chuyển phòng trọ càng sớm càng tốt nhưng không biết làm thế có quá ích kỷ với đứa nhỏ không?

Chồng muốn nhận con nuôi, tôi vội vàng đồng ý để giờ lo ngay ngáy

Bên cạnh nhà tôi có một chị hàng xóm tên Huyền, xinh đẹp nhưng lại là mẹ đơn thân. Con trai chị ấy năm nay được 3 tuổi, nhìn rất đáng yêu. Hai gia đình chung nhau bức tường, ra vào chạm mặt nhau nhưng rất ít khi tôi bắt chuyện với chị ấy.

Cách đây 2 tháng, con trai chị Huyền bị sốt rất cao giữa đêm, chị ấy qua gọi cửa nhờ chồng tôi chở vào bệnh viện. Lần đầu tiên được người đẹp nhờ giúp đỡ nên chồng tôi nhiệt tình lắm. Nhìn đứa bé sốt bỏng tay mà tôi lo thay cho chị ấy, chỉ cầu mong sức khỏe của con nhanh hồi phục.

"Món quà" chị giúp việc tặng khiến tôi đứng không vững

Chị giúp việc đưa 'món quà' trong sợ sệt mà trái tim tôi cũng tan nát.

"Món quà" chị giúp việc tặng khiến tôi đứng không vững
Cưới nhau 5 năm nay, vợ chồng tôi vẫn chưa có con. Nguyên nhân là tôi từng bị u nang nên phải cắt bỏ cả hai bên buồng trứng rồi. Nói thẳng ra, tôi không thể sinh con được nữa.

Bán cả công ty “ăn nên làm ra” để đưa cha nuôi đi du lịch

24 năm trước, ông Trương Song Kì ở Hà Nam (Trung Quốc) bắt gặp một bé gái bị bỏ rơi bên vệ đường trong giá rét nên bế về nhà chăm nuôi.

Bán cả công ty “ăn nên làm ra” để đưa cha nuôi đi du lịch
Một buổi chiều năm 1997, trên đường đi làm về, Trương Song Kì (Hà Nam, Trung Quốc) thấy một đứa trẻ khoảng vài tháng tuổi nằm trong chiếc khăn quấn để bên vệ đường. Lúc đó là tháng Ba, gió bắc thổi qua buốt giá, thấy đứa trẻ khóc ngặt nghẽo, ông liền bế về nhà chăm sóc.
Ban ca cong ty “an nen lam ra” de dua cha nuoi di du lich
Bạch Các chụp ảnh cùng cha nuôi trong một chuyến du lịch tại Vân Nam, đầu năm 2022. Ảnh: qq 

Ngày hôm sau, ông Trương đến báo với trưởng thôn rằng ông đã nhặt được đứa bé ở đầu làng, với hy vọng tìm thấy người thân của bé gái. Nhưng nhiều ngày trôi qua vẫn không có ai đến nhận.

Khi đó, ông Trương vẫn đang độc thân nên quyết định nhận đứa bé tội nghiệp làm con nuôi và đặt tên là Trương Bạch Các.

Tuy nhiên, việc nuôi dạy một đứa trẻ không đơn giản. Ông Trương đã hơn 50 tuổi, chưa từng kết hôn và sinh con do hoàn cảnh gia đình nghèo khó nên ông không có kinh nghiệm chăm sóc trẻ. Khi thấy con cần sữa, ông Trương nghe lời chỉ dẫn của mọi người, tìm đến những phụ nữ trong làng mới sinh con, hoặc xin sữa dê của các hộ gia đình để cho con uống.

Biết rằng việc nuôi con sẽ cần nhiều tiền, Trương Song Kì làm rất nhiều việc: làm ruộng, chăn cừu, nhặt phế liệu, đến các nhà máy địa phương làm thợ nguội…

Tuy điều kiện kinh tế của hai cha con eo hẹp, nhưng trong nhà luôn rộn rã tiếng cười. Trương Bạch Các cũng ngày càng lớn khôn. Cô bé rất ngoan ngoãn, không bao giờ đòi bố cho mình bất cứ thứ gì, thay vào đó, sau giờ học, cô ra đồng phụ bố công việc đồng áng.

Nhưng khi đến tuổi vị thành niên, Trương Bạch Các bắt đầu có sự so sánh. Cô cảm thấy tự ti khi các bạn trong lớp đều mặc quần áo đẹp, mỗi khi tan trường có bố mẹ đến đón, thậm chí có phụ huynh còn lái xe ô tô đến. Trong khi đó, Trương Bạch Các chỉ có một người cha lúc nào cũng hôi hám vì đi nhặt rác. Bản thân cô luôn mặc những bộ quần áo cũ rách.

Khi bị bạn bè chế giễu, cô bắt đầu trở nên ghét cha nuôi. Từ đó, Trương Bạch Các không muốn cho ông Trương xuất hiện ở trường của mình nữa. Cô cũng không thích trò chuyện cùng cha mỗi khi về nhà. Ông Trương dần hiểu ra mọi chuyện. Ông thấy tội lỗi vì đã không thể cho con gái một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Ban ca cong ty “an nen lam ra” de dua cha nuoi di du lich-Hinh-2
Năm 2021, Trương Bạch Các bán công ty đang “ăn nên làm ra” của mình để đưa cha nuôi đi du lịch khắp Trung Quốc. 

Khi Trương Bạch Các vào cấp 3, cô luôn bực tức vì những bữa ăn trưa cha chuẩn bị cho cô không hề ngon như các bạn. Cho đến một ngày, Trương Bạch Các về nhà đột xuất vào buổi trưa, cô thấy trên bàn ăn của cha chỉ có một ít bánh bao nguội, bên cạnh có một ly nước lạnh. Cô nhận ra rằng, bữa ăn của mình còn ngon hơn của cha rất nhiều. Trương Bạch Các cũng hiểu ra rằng, cha đã dành những thứ tốt đẹp nhất trong khả năng của mình cho cô.

Trương Bạch Các nảy ra suy nghĩ, cô muốn hoàn thành việc học càng sớm càng tốt, sau đó kiếm tiền nuôi cha.

Sau 3 năm trung học, điểm của Trương Bạch Các không tệ và cô có thể vào một trường đại học tốt. Tuy nhiên, cô quyết định lên thành phố kiếm tiền vì không muốn cha nuôi phải vất vả nhiều nữa.

Vì không được học hành nên khi vào thành phố, Trương Bạch Các gặp nhiều trở ngại, cuối cùng cô mới nhận được công việc bồi bàn. Dù công việc khá mệt mỏi nhưng Trương Bạch Các không nản lòng, tháng đầu tiên cô nhận được mức lương 800 tệ (3 triệu đồng). Việc đầu tiên cô làm là mua cho cha một chiếc nệm êm ái.

Nhìn thấy cha ngồi trên chiếc nệm mới với nụ cười hạnh phúc, Trương Bạch Các cảm thấy công việc khó khăn của mình là xứng đáng.

Với sự chung sức của hai cha con, cuộc sống của gia đình Trương Bạch Các bắt đầu khá lên. Tuy nhiên biến cố lại xảy ra khi Trương Bạch Các bị chẩn đoán mắc bệnh hiểm nghèo, phải đến bệnh viện lớn để chạy chữa.

Thấy vậy, ông Trương đã bán hết của cải trong nhà rồi vội vàng đưa con gái đến Bắc Kinh chạy chữa. Hai cha con sống trong một căn hầm tối tăm và hôi hám. Tại đây, ông Trương dùng hết số tiền tiết kiệm được nhưng vẫn không đủ để phẫu thuật cho con. Cuối cùng, ông chỉ có thể mua thuốc và đưa con về nhà dưỡng bệnh.

May mắn, thời gian sau đó, bệnh của con gái đỡ dần và khỏe mạnh trở lại. Việc đầu tiên Trương Bạch Các làm khi sức khỏe khá hơn là đi tìm việc và trở thành nhân viên thu ngân trong một siêu thị. Sau đó, nắm bắt được xu hướng, Trương Bạch Các bắt đầu bán mỹ phẩm online. Công việc ban đầu không đem lại kết quả tốt, nhưng dần dần cô cũng làm nên sự nghiệp. Cô thành lập công ty riêng và xây cho cha ngôi nhà mới.

Lúc này, ông Trương vẫn sống ở quê và đã ngoài 70 tuổi, sức khỏe yếu dần. Một lần, hàng xóm gọi điện báo tin cho Bạch Các, bố cô ngất xỉu giữa nhà, phải đi cấp cứu.

Cô con gái trở về nhà, nhìn thấy cha gầy rộc trên giường bệnh, bỗng nhận ra điều quan trọng nhất với ông giờ là được đoàn tụ, con cái chăm sóc chứ không phải tiền bạc. Sau nhiều đêm suy nghĩ, Bạch Các quyết định bán công ty và cùng cha đi du lịch khắp nơi.

Năm 2021, Trương Bạch Các có công ty giá trị hàng triệu tệ, sự nghiệp đang phất lên. Tuy nhiên, cô đã kiên quyết bán công ty, mua một chiếc RV và đưa cha nuôi đi du lịch.

Hai cha con đã đến Hải Nam để chiêm ngưỡng phong cảnh nhiệt đới; đến Vân Nam và Quý Xuyên để thưởng thức món ăn đặc biệt ở đó; xem những con gấu trúc khổng lồ và đến Tân Cương để trải nghiệm các phong tục dân tộc khác nhau.

Ban ca cong ty “an nen lam ra” de dua cha nuoi di du lich-Hinh-3
Hai cha con Trương Bạch Các đi du lịch tại đảo Hải Nam hồi cuối năm 2021. Ảnh:qq. 

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Nam giới ăn gì bổ tinh hoàn?

Nam giới ăn gì bổ tinh hoàn?

Một chế độ dinh dưỡng lành mạnh không chỉ giúp cải thiện sức khỏe toàn diện mà còn nâng cao chức năng tinh hoàn, hỗ trợ quá trình sinh tinh và sản xuất hormone sinh dục.