Đặt ra một nội quy trong gia đình, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đối xử tử tế và tôn trọng với người khác. (Ảnh: ITN). |
Nếu chỉ yêu cho vui rồi chia tay, tình yêu đó còn ý nghĩa?
Tôi thật sự không hiểu cái lý lẽ anh ấy đang nói là lý lẽ kiểu gì. Nếu chỉ là xác định yêu cho vui rồi chia tay thì tình yêu đó có còn ý nghĩa?
Tôi đã 23 tuổi rồi, chưa nhiều trải nghiệm tình trường nhưng với anh cũng không phải là những rung động đầu tiên.
Tôi thật sự thích anh ấy ngay hôm đầu tiên thấy anh trình bày dự án cho một công ty đối tác mà tôi với tư cách nhân viên mới được đi theo để học hỏi.
35 tuổi mẹ ép lấy chồng, chị gạt nước mắt tiết lộ
Nhìn 2 người phụ nữ mình thương đau lòng, tôi chẳng thể cầm được nước mắt. Tôi khuyên mẹ để chị tự lựa chọn vì suy cho cùng cái đích vẫn là hạnh phúc.
Nhà tôi chỉ có 3 mẹ con, mẹ ly hôn bố từ lúc tôi chưa đầy 1 tuổi. Sau ly hôn mẹ chuyển về quê ngoại sống, bố tái hôn rồi có con luôn nên rất hiếm khi đến thăm chị em tôi. Ngày trước bố còn gọi điện hỏi thăm, sau thì thôi hẳn. Tôi không hiểu vì sao bố lại cư xử với 2 đứa con ruột của ông như thế. Hỏi mẹ, bà chỉ thở dài bảo tôi bỏ qua, đừng trách bố vì bố có cuộc sống riêng rồi.
Sau ly hôn, mẹ ở vậy nuôi chị em tôi khôn lớn với sự giúp đỡ của ông bà ngoại, chứ không đến với ai cả. Tuổi thơ lớn lên thiếu sự quan tâm, yêu thương của bố khiến tôi trở thành đứa trẻ lì lợm, ương bướng nhưng tôi rất thương mẹ. Giờ tôi cũng đã 28 tuổi, đã có vợ con và vẫn sống cùng mẹ. Vợ tôi là một người biết điều, được lòng mẹ chồng nên tôi không có gì phải chê.
Mệt mỏi vì hàng xóm khó chịu mà góp ý lại sừng sộ
Tôi đã nghĩ đến chuyện bán nhà để tìm nơi khác mà sống cho yên ổn nhưng chồng không chịu. Mà chẳng lẽ cứ phải chịu cảnh này như vậy hoài sao?
Vợ chồng tôi dành dụm suốt 7 năm mới mua được căn nhà ở vùng ngoại ô. Tuy đường đến công ty có xa hơn so với nhà trọ 5 km nhưng bù lại, được ở nhà riêng là một điều hạnh phúc. Chiều về nhà, vợ chồng con cái ríu rít nói chuyện, cùng nấu ăn, cuộc sống thư thả và thoải mái. Sát vách nhà tôi là 2 ông bà đã lớn tuổi, con cháu đều ở xa. Bình thường, tôi vẫn hay chạy qua chạy lại hỏi han, nấu gì ngon cũng đem biếu ông bà. Ông bà đau bệnh, chồng tôi cũng hay chở đi khám, mua thuốc thang hộ. Cùng là hàng xóm, giúp đỡ qua lại là điều nên làm.
Đầu năm nay, con trai của ông bà đón ông bà vào trung tâm thành phố ở. Căn nhà cũng cho một nhóm thanh niên thuê lại. Mất đi người hàng xóm đáng kính, vợ chồng tôi cũng cảm thấy buồn.