Làm kỹ nữ sướng hơn làm hoàng hậu - chuyện hy hữu trong lịch sử

Trong lịch sử phong kiến Trung Quốc có một phụ nữ khác thường: Từng là mẫu nghi thiên hạ đầy quyền uy, sau lại khuất thân làm kỹ nữ - nghề được coi là hạ tiện nhất dưới đáy xã hội.

Không những thế, bà ta còn nói ra những lời không thể tin nổi: “Làm kỹ nữ sướng hơn làm hoàng hậu” khiến hết thảy những bậc “chính nhân quân tử” bao đời nay đều ra sức phỉ báng, coi bà là dâm phụ điển hình trong lịch sử. Đến nay, ở Trung Quốc người ta vẫn chưa hết bàn tán về bà. Người đàn bà nổi danh về tiếng xấu ấy là Hồ Thị, hoàng hậu của hoàng đế Vũ Thành Đế Cao Trạm nhà Bắc Tề.
Lam ky nu suong hon lam hoang hau - chuyen hy huu trong lich su
Tranh vẽ Hồ Thị và Hòa Sỹ Khai. 
Hoàng đế xơi chả, hoàng hậu ăn nem
Hồ Thị xuất thân cao quý là điều không ai nghi ngờ. Cha bà tên là Hồ Diên Chi, từng là quan Thượng Thư Lệnh nhà Bắc Ngụy, bà mẹ là con gái họ Phạm Dương Lô – một dòng tộc cao quý ở phương Bắc khi đó. Những đàn ông thời đó cưới được con gái họ Phạm Dương Lô là điều vinh dự chẳng khác ngày nay đàn ông cưới được quận chúa hoàng gia Anh.
Từ nhỏ Hồ Thị đã được mẹ dạy dỗ chu đáo, có được những phẩm chất, phong thái “đại gia khuê tú”. Tương truyền, trước khi Hồ Thị được sinh ra, có một tăng nhân đi ngang qua cửa thốt lên một câu kỳ quái: “Trong hồ lô nhà này có mặt trăng”. Hồ phu nhân quả nhiên sinh hạ con gái, từ khi nhỏ đến khi mười mấy tuổi đã nổi tiếng về sắc đẹp nghiêng thành, tiếng đồn đi xa, Hồ Thị được trở thành vương phi của Trường Quảng Vương Cao Trạm nhà Bắc Tề, bắt đầu cuộc sống cực phẩm phú quý.
Năm Thiên Bảo thứ 7 (556 sau Công nguyên), vào tháng 5, Hồ Thị sinh hạ được con trai Cao Vĩ. Mấy năm sau, Trường Quảng Vương Cao Trạm đăng quang ngôi hoàng đế Bắc Tề, Hồ Thị trở thành hoàng hậu. Tuy nhiên, ngôi báu và cuộc sống xa hoa nơi cung đình đã khiến vợ chồng họ dần xa nhau. Cao Trạm tư thông với chị dâu là Lý Tổ Nga, thường đêm đêm bí mật cho đưa vào cung để mây mưa cùng nhau; Hồ Thị cũng trả thù bằng cách thông gian với quan Cấp sự Hòa Nhĩ Khai.
Cao Trạm biết chuyện vợ gian dâm, không những không tức giận mà còn tạo điều kiện để đôi gian phu dâm phụ có cơ hội gần nhau. Ông ta thăng cấp Hòa Sĩ Khai làm Hoàng Môn Thị Lang, để ông ta dạy kịch cổ cho hoàng hậu. Hoàng đế và hoàng hậu “ông ăn chả, bà ăn nem” ai việc người nấy, cứ tầm hoan hưởng lạc, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Hòa Sỹ Khai, tình nhân của hoàng hậu Hồ Thị là môt nhân vật nổi tiếng trong vương triều Bắc Tề, là sủng thần của hai đời hoàng đế. Mặc dù ông ta dâm loạn chốn cung cấm, mọi người đều biết, nhưng hai đời hoàng đế Bắc Tề vẫn rất tín nhiệm, coi như không có chuyện gì xảy ra. Trong chốn cung đình, ở cạnh vua như sống bên Hổ dữ, nhưng Hòa Sỹ Khai vẫn ung dung tự tại, tác oai tác quái khiến người đời sau tấm tắc, coi là kỳ tích.
Tổ tiên Hòa Sỹ Khai là người rợ Hồ ở Tây Vực, sống bằng nghề buôn. Đến đời Hòa An, cha của Hòa Sỹ Khai do được học hành, có chút năng lực nên được giao giữ chức quan Thích Sử ở Nghĩa Châu, Hòa Sỹ Khai được vào học hành đàng hoàng ở Quốc Tử Giám. Năm 550, Cao Trạm được phong Trường Quảng Vương, đưa Hòa Sỹ Khai vào vương phủ làm Tham Quân. Có lẽ do duyên phận, Cao Trạm và Hòa Sỹ Khai rất hợp nhau, gắn bó không rời.
Anh trai Cao Trạm là Văn Tuyên Đế Cao Dương cho Hòa Sỹ Khai là kẻ xấu nên đuổi ra khỏi kinh thành, không cho phép giao du với em trai. Cao Trạm ra sức khẩn cầu xin anh cho đón Hòa Sỹ Khai quay lại. Sau khi Cao Trạm lên ngôi hoàng đế, chức hiệu Thị trung nhanh chóng được phong cho Hòa Sỹ Khai.
Khi mẹ Hòa Sỹ Khai chết, ông ta phải về chịu tang, Cao Trạm sai Võ vệ tướng quân Lã Phần theo đến nhà bảo vệ, đợi đến khi mãn tang mới đưa Hòa Sỹ Khai trở lại kinh. Ngày Hòa Sỹ Khai về triều, Cao Trạm cho xe đón thẳng vào cung, khi gặp mặt cứ nắm mãi hai tay, nước mắt ròng ròng, an ủi hồi lâu rồi mới để Hòa Sỹ Khai về nhà.
Trong chốn riêng tư, hai người bỏ qua lễ nghĩa vua tôi, suốt ngày vui đùa. Hòa Sỹ Khai rót vào tai vua tư tưởng hưởng lạc sống gấp, Cao Trạm nhất nhất nghe theo, kiểu như: “Từ xưa đến nay, bao nhiêu đế vương cũng đều thành tro bụi. Hiền đức như Nghiêu, Thuấn; độc ác như Kiệt, Trụ rốt cục rồi cũng chết, phỏng có khác gì nhau? Nhân lúc ta còn trẻ khỏe, hãy tận sức hưởng lạc, muốn gì làm nấy, sống sướng một ngày bằng cả ngàn năm, thật tốt biết bao. Quốc sự cứ giao cho các đại thần, đừng tự chuốc lấy nỗi khổ vào thân”.
Thế là vị hoàng đế mới 29 tuổi Cao Trạm liền nhường ngôi cho con trai là Tề Hậu Chủ Cao Vĩ, để làm thái thượng hoàng ăn chơi thỏa thích. Hòa Sỹ Khai lấy lòng được Cao Trạm, cũng biết cách lấy lòng Cao Vĩ. Cao Trạm nghiện rượu, cả ngày không rời tay khỏi chiếc chén ngọc, nhưng bị chứng bệnh phổi không thể chữa trị, cứ uống rượu vào là bệnh phát tác. Hòa Sỹ Khai nhiều lần khuyên ông ta bỏ rượu, nhưng Cao Trạm vẫn bỏ ngoài tai. Có một lần, Cao Trạm vừa uống rượu liền ho mãi không dứt, Hòa Sỹ Khai không nói gì cứ khóc ròng, Cao Trạm rất cảm động, từ đó bỏ hẳn rượu.
Cao Trạm dốc sức hưởng lạc được ba năm thỏa thích thì bị ngã bệnh ở cung Càn Thọ, bệnh tình nhanh chóng chuyển xấu. Hòa Sỹ Khai trở thành “đại thần thác cô”. Cao Trạm yêu cầu ông ta bắt chước Y Doãn nhà Thương, Hoắc Quang nhà Hán khi xưa, tận tâm phó tá thiếu đế Cao Vĩ. Khi tắt thở, Cao Trạm còn nắm chặt tay Hòa Sỹ Khai, miệng thều thào “Đừng phụ lòng ta”, đến khi chết vẫn không buông ra. Thế là Cao Vĩ và thái hậu Hồ Thị được ủy thác cho trọng thần Hòa Sỹ Khai.
Bà hoàng dâm ô chốn cung cấm
Sau khi Vũ Thành Đế Cao Trạm chết, Hồ Thị chẳng còn e ngại điều gì, càng công khai gian dâm với Hòa Sỹ Khai. Triều thần phẫn nộ, tới tấp thỉnh cầu Cao Vĩ ban chức đưa Hòa Sỹ Khai ra ngoài kinh. Hồ Thị biết tin, có ý lung lạc các đại thần liền mời mấy quan đại thần như Triệu Quân Vương Cao Duệ, Tư không Lâu Định Viễn…ăn tiệc.
Cao Duệ không chịu nghe theo, khảng khái từ chối ngay trên bàn tiệc: “Hòa Sỹ Khai chẳng qua là lộng thần của tiên đế, là loại cáo chuột. Hắn ra sức nhận hối lộ, dâm loạn, không ai chịu nổi, chúng tôi không thể khoanh tay ngồi nhìn, nhất định phải liều chết can gián”.
Hồ Thị ra sức bảo vệ người tình nên mắng: “Lúc tiên đế còn sống, sao các người không nói gì? Nay nói thế là phụ cô nhi quả mẫu. Các người chỉ việc uống rượu, đừng nói gì nữa”. Cao Duệ tức giận, lớn tiếng chỉ trích Hồ Thị, các đại thần đều ủng hộ ông: “Không đuổi Hòa Sỹ Khai đi thì triều đình không thể yên ổn”. Rồi họ vứt mũ, rũ áo đứng dậy khiến Hồ Thị một phen mất mặt.
Hòa Sỹ Khai khôn ngoan hơn, bèn tâu với Cao Vĩ: “Trong số các đại thần, tiên đế tín nhiệm tôi nhất, nay tiên đế qua đời, bệ hạ điều tôi ra ngoài, khác nào tự chặt vây cánh, e rằng ít lâu sau sẽ có họa phế lập”. Ông ta hiến kế: cứ phong mình làm Đại thần công khanh châu Đường Tái, từ từ sẽ đi nhậm chức sau.
Cao Duệ máy lần đốc thúc Hòa Sỹ Khai rời kinh đi nhận chức, lại sai Lâu Định Viễn cho người gác cửa cung, không cho Hòa Sỹ Khai gặp Hồ Thái hậu. Hòa Sỹ Khai phải dùng gái đẹp và vàng ngọc hối lộ mới được Lâu ĐịnhViễn cho vào cung gặp Cao Vĩ và Hồ Thái hậu. Cao Vĩ thấy các quan can thiệp vào công việc và cuộc sống của mình bèn tìm cớ để giết hại Cao Duệ, những người khác thấy thế không dám làm gì nữa…

Sự thật động trời về gái điếm phóng đãng nhất nhì lịch sử

(Kiến Thức) - Những nàng kỹ nữ nổi danh trong lịch sử dưới đây nổi tiếng xinh đẹp nhưng có cuộc đời đầy thăng trầm và trải qua nhiều biến cố lớn.

Su that dong troi gai diem phong dang khet tieng lich su
Phryne là một trong những kỹ nữ nổi danh trong lịch sử sống vào thời Hy Lạp cổ đại. Nàng kỹ nữ Phryne được đánh giá là mỹ nữ tuyệt sắc và sở hữu khối tài sản khủng mà nhiều người mơ ước. Số của cải của nàng Phryne có được là từ những vương tôn, quý tộc tặng để chiếm được trái tim của cô kỹ nữ xinh đẹp. 

Trại Kim Hoa: Người kỹ nữ huyền thoại trong lịch sử Trung Quốc

Năm 1936, sau khi Trại Kim Hoa vừa qua đời 3 tháng, vở kịch “Trại Kim Hoa” của kịch tác gia Hạ Diễn được biểu diễn liên tục 22 buổi vẫn kín rạp.

Trai Kim Hoa: Nguoi ky nu huyen thoai trong lich su Trung Quoc
Trại Kim Hoa thời thanh xuân 
Người phụ nữ kỳ lạ đó tên là Trại Kim Hoa (1872- 1936), tuy thân phận là gái điếm, nhưng được dân chúng Bắc Kinh tôn sùng, coi là vị cứu tinh; các văn nhân, học giả, nhà nghiên cứu thì dành những lời có cánh để ca ngợi.
“Hộ quốc nương nương”
Học giả Lâm Ngữ Đường viết: “Bắc Kinh được cứu, tránh khỏi một cuộc thảm sát quy mô lớn, trật tự dần được khôi phục, đó là nhờ vào phúc âm của kỹ nữ Trại Kim Hoa”; Giáo sư, nhà văn Hồ Thích: “Một kỹ nữ chưa từng có trong lịch sử”; nhà viết kịch Hạ Diễn: “Hết thảy các nhân vật lớn trong triều đều không bằng một cô kỹ nữ”; nhà thơ nổi tiếng, Giáo sư Lưu Bán Nông: “Trung Quốc có hai “bảo bối”, Từ Hi và Trại Kim Hoa; một người trong triều, một người ngoài dân gian; một người bán nước, một người bán thân; một người đáng hận, một người đáng thương”; còn họa sĩ lừng danh Tề Bạch Thạch thì mong sau khi chết được mai táng cùng Trại Kim Hoa…
Năm 1936, sau khi Trại Kim Hoa vừa qua đời 3 tháng, vở kịch “Trại Kim Hoa” của kịch tác gia Hạ Diễn được biểu diễn liên tục 22 buổi vẫn kín rạp, gây chấn động thành Bắc Bình (Bắc Kinh). Nhà văn Lỗ Tấn viết cảm thán: “Ngay từ khi ngủ với Thống chế Đức Alfred Graf von Waldersee vào thời Nghĩa Hòa Quyền, Trại Kim Hoa đã trở thành Cửu Thiên Hộ Quốc Nương Nương rồi”.
Trại Kim Hoa, người phụ nữ làm nghề hạ tiện nhưng được ca ngợi hết lời đó là một gái điếm nổi tiếng sống vào cuối đời Thanh, đầu thời Dân Quốc, được báo chí gọi là “Trung Quốc đệ nhất loạn thế giai nhân”. Đã có mấy chục cuốn truyện, vở kịch, bộ phim về Trại Kim Hoa nối nhau ra đời, càng ra đời sau càng được viết ly kỳ, cuốn hút.
Trong đó có mấy cuốn “Trại Kim Hoa ngoại truyện” của Tăng Phồn, “Trại Kim Hoa di sự” của Thẩm Vân Nông là đáng tin hơn cả; đặc biệt cuốn “Trại Kim Hoa bản sự” do Lưu Bán Nông viết theo lời kể của chính Trại Kim Hoa được coi là “có giá trị sử liệu nhất”.
Theo đó, Trại Kim Hoa đã được mô tả với những sự tích kiểu giai thoại như: “cứu hơn 10 ngàn người”, “Trại Kim Hoa là thần hộ mệnh của thành Bắc Kinh”…Cũng có người nghi ngờ điều đó bởi tất cả đều là lưu truyền trong dân gian, nhưng Trại Kim Hoa là nhân vật lịch sử có thật với nhiều chuyện đời thật được ghi nhận…
Trai Kim Hoa: Nguoi ky nu huyen thoai trong lich su Trung Quoc-Hinh-2
Trại Kim Hoa năm 13 tuổi 
Trại Kim Hoa, tên thật Triệu Linh Phi, nhũ danh Triệu Thái Vân, sinh ở Huy Châu, tỉnh An Huy, sinh vào năm Đồng Trị thứ 11 (1872) trong một gia đình thân sĩ. Sau khi mẹ qua đời vì bệnh, theo cha đến Tô Châu. Là một cô gái có vẻ đẹp trời sinh hiếm có, ngay từ nhỏ cô bé đi đến đâu cũng đã cuốn hút ánh nhìn của đám mày râu.
Năm 1886, cô gái xinh đẹp Triệu Thái Vân mới 14 tuổi đã bị bán lên thuyền hoa trên sông Tô Châu làm kỹ nữ tiếp khách “bán nụ cười không bán thân”, đổi tên là Phó Thái Vân. Chỉ ít lâu sau, vẻ đẹp nghiêng thành và nụ cười tươi như hoa của Phó Thái Vân đã khiến danh tiếng cô lan truyền khắp thành Tô Châu.
Năm 1887, Triệu Thái Vân gặp được quý nhân khiến cuộc đời cô thay đổi hẳn. Quý nhân đó là Hồng Quân - Trạng nguyên khoa cử dưới triều Đồng Trị - đang giữ chức Học chính ở Giang Tây vừa về Tô Châu để chịu tang mẹ xong, vừa thấy mặt, quan trạng đã mê mẩn sắc đẹp của nàng nên cưới bằng được về làm người thiếp thứ hai và đổi tên nàng thành Hồng Mộng Loan.
Thế là từ một kỹ nữ thuyền hoa, Thái Vân bỗng chốc trở thành “Trạng nguyên phu nhân”. Khi đó Hồng Quân đã có tuổi, nhưng hai người vợ cũ đều hiền lành, nhu thuận, không tranh chấp gì nên cuộc sống của cô cũng dễ chịu…
Tháng 5/1888, chính phủ nhà Thanh phái Hồng Quân đi làm đại sứ ở 4 nước châu Âu Đức, Nga, Hà Lan, Áo. Theo lệ, đại sứ phải có phu nhân đi theo để tiện cho nghi lễ ngoại giao. Chính thất Vương phu nhân (vợ cả) của Hồng Quân bị ốm không đi được nên ông đưa Hồng Mộng Loan đi theo, nhân cớ đó sắm sửa phục sức cho người đẹp.
Thế là, mới 15 tuổi, Hồng Mộng Loan đã theo chồng đi sứ châu Âu với danh nghĩa Công sứ phu nhân. Vợ chồng họ mang theo một toán tùy viên và người phục vụ đáp thương thuyền “Saxion” tới Berlin. Trong thời gian đi sứ, Hồng Mộng Loan đã cùng chồng sống ở Berlin trong thời gian dài, rồi đến Saint Peterburg, Geneva và cả London, đắm mình trong giới thượng lưu, hân hạnh được Hoàng đế William đệ Nhị và Hoàng hậu Augusta Victoria của Đức tiếp kiến.
Chính trong thời gian này, Hồng Mộng Loan đã quen với Thống chế Đức Alfred Graf von Waldersee, người sau này là Thống soái Liên quân 8 nước ở Bắc Kinh. Cũng trong thời gian sống ở Đức, Hồng Mộng Loan đã sinh con gái với Hồng Quân, đặt tên là Đức Cung. 3 năm sau, tháng 11/1890, Hồng Quân mãn nhiệm trở về Thượng Hải, tháng 12 quay về Bắc Kinh giữ chức Tả thị lang Binh bộ, định cư Bắc Kinh.
Về nước, Hồng Quân báo cáo với chính phủ nhà Thanh: “Những người hiểu biết đều cho rằng trong vòng 10 năm tới sẽ xảy ra chiến tranh ở châu Âu”; cho rằng Trung Quốc cần “tu minh chính sự, lo việc phòng bị”, dự đoán sẽ xảy ra chiến tranh. Ông cũng tinh thông lịch sử, để ý đến chuyện địa lý vùng Tây Bắc.
Ông phát hiện một tấm bản đồ ở Nga, thấy có giá trị bèn nhờ người khắc gỗ để in, mà không biết rằng tấm bản đồ ấy đã vẽ một diện tích lớn lãnh thổ Trung Quốc vào cương vực của Nga. Năm 1892, khi Trung Quốc và Nga xảy ra tranh chấp lãnh thổ, người Nga đưa ra tấm bản đồ do Hồng Quân cho khắc in làm chứng cứ khiến Trung Quốc bị mất phần lãnh thổ rộng 120 ngàn km2. Vì vậy, Hồng Quân bị bãi chức, sau đó phát bệnh rồi chết.
Trai Kim Hoa: Nguoi ky nu huyen thoai trong lich su Trung Quoc-Hinh-3
Gái lầu xanh đời Thanh 
Quay lại chốn lầu xanh
Năm Quang Tự 19 (1893), Hồng Quân qua đời vào ngày 23/8 (âm lịch). Trên đường hộ tống linh cữu Hồng Quân về quê nhà ở Tô Châu, Hồng Mộng Loan đã rời khỏi gia tộc họ Hồng, ở lại Thượng Hải. Bà thuê một căn phòng ở ngõ Ngạn Phong, đường Nhị Mã, bỏ tiền mua về 2 cô gái, treo biển Tư Ngụ, tự đổi tên thành Tào Mộng Lan. Do tên tuổi Trạng nguyên phu nhân và Công sứ phu nhân của bà được lan truyền nên người ta gọi bà là “Hoa bảng trạng nguyên” (hàm ý đầu bảng làng kỹ nữ).

Đọc nhiều nhất

Tin mới