Không tự vệ trước Trung Quốc, chúng ta tự làm khó mình

(Kiến Thức) - Không chính ngạch thì tiểu ngạch, không chính thức thì nhập lậu... phải chăng chúng ta không những chưa biết cách bảo vệ mình mà còn đang tự làm hại chính mình?

 
Nhìn cái cảnh nông dân Đà Lạt phải đổ bỏ cả trăm tấn hành tây vì không bán được, thật đau lòng. Những củ hành tây đẹp như những búp hoa thế kia mà bị đổ vào hố để làm phân thì không đau lòng sao được.
Bao mồ hôi, công sức, tiền bạc và bao hy vọng vào một vụ mùa, thế là mất trắng. Đến bao giờ người nông dân mới hết khổ, mới hết cảnh được mùa mà chẳng thể vui vì rớt giá, vì nông sản chẳng bán được như thế? Đến bao giờ mới hết cảnh loay hoay tự xoay xở? 
Và tại sao rau củ quả trong nước phải đổ bỏ như thế mà rau quả nhập từ Trung Quốc vẫn tràn vào được? Dân Hà Nội vẫn phải ăn khoai tây, hành tây, bắp cải, cà rốt và cả chanh của Trung Quốc? Mà lại còn vừa ăn vừa lo vì không biết rau quả đó được phun những chất bảo vệ thực vật gì.
Sự việc này lại khiến tôi nhớ tới một điều phi lý nữa trong sản xuất kinh doanh của ta. Có lần tôi đã phỏng vấn một ông chủ doanh nghiệp sản xuất tăm tre ở Hà Nội. Cơ sở của ông trước làm ăn rất tốt, hàng còn xuất đi nước ngoài, nhân công có tới hơn trăm người. Được một thời gian, nguyên liệu thì bị người Trung Quốc thu mua với giá cao, tăm lại nhập về với giá rẻ, ông bảo rẻ tới mức không thể hiểu được sao họ lại có thể làm được với giá đó. Thế là không thể cạnh tranh được, phải thu hẹp sản xuất, giờ doanh nghiệp của ông chỉ còn hơn chục người, tồn tại lay lắt.
Qua câu chuyện này mới thấy, nông dân và cả những người sản xuất kinh doanh của ta chưa được ai bảo vệ nên cứ luôn chịu thiệt thòi, luôn bị ép như thế. Cứ bảo kinh tế thị trường, hội nhập... nên hàng hóa của họ rẻ hơn thì tràn vào. 
Nhưng tại sao trong khi hàng nông sản của ta vào được thị trường của họ phải qua bao nhiêu hàng rào kiểm tra, bao nhiêu tiêu chuẩn vệ sinh an toàn thực vật... còn hàng nhập vào ta thì quá dễ dàng như vậy, hàng quá hạn sử dụng, hàng kém chất lượng, tồn dư chất độc hại... vẫn vào được? Không chính ngạch thì tiểu ngạch, không chính thức thì nhập lậu... Phải chăng chính chúng ta không những chưa biết cách bảo vệ mình mà còn đang tự làm hại chính mình. 

Một người đốt, vạn người hít

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 

Trời đã nắng nóng, hơi khói quẩn càng thêm ngột ngạt, trên đường xe cộ phải bật đèn đi trong màn khói mù mịt. Khói xông cả vào nhà, gây cay mắt, tức ngực, khó thở... Mà có lần, ở ven đường tôi thấy người ta thu hoạch xong, tuốt lúa xong, rơm còn tươi, còn xanh mà đã đốt luôn, vì thế khói càng nhiều.

Khói rơm, cái thứ khói thơm nồng nàn trong những căn bếp cũ kỹ mà mỗi lần về quê tôi cứ thích hít hà mãi. Cái thứ khói quyện vào mùi cơm gạo mới, vào miếng cá kho, lẩn vào bát nước chè xanh, vào trong củ khoai củ sắn, vào cả trong tóc tai quần áo... sao mà thơm, mà gắn bó, gần gũi đến vậy, ấm lòng đến vậy. Nhưng cũng cái khói đấy giờ đây khi người ta không dùng để đun nấu mà đồng loạt đốt bỏ ngoài đồng thì nó đã trở thành thảm họa.

Vạch mặt những bất thường từ thương lái Trung Quốc

(Kiến Thức) - Thời gian qua, thương lái Trung Quốc đến các vùng quê Việt Nam thu mua nhiều mặt hàng nông sản một cách không bình thường.

Một cơ sở thu gom cua biển ở thị trấn Năm Căn cột cua trước khi đóng thùng chuyển lên TPHCM bán cho thương lái Trung Quốc - Ảnh: Đông Triều.
Một cơ sở thu gom cua biển ở thị trấn Năm Căn cột cua trước khi đóng thùng chuyển lên TPHCM bán cho thương lái Trung Quốc - Ảnh: Đông Triều.
Cụ thể là thu mua lá tươi cây điều, đọt và lá khoai lang, mầm cây thảo quả, ốc bươu vàng... Qua một số ý kiến phân tích cho thấy việc thu mua một số nông sản bất thường của thương lái Trung Quốc, là nhằm mục đích phá hoại nền nông nghiệp của nước ta.

Đọc nhiều nhất

Tin mới