Khi Tử Cấm Thành cháy, một người bỏ 500.000 NDT mua đống tro tàn

Ban đầu, ai ai cũng cười nhạo ông chủ tiệm vàng dại dột đi mua về một đống tro tàn.

Tử Cấm Thành (Cố Cung) là hệ thống cung điện tại Trung Hoa, nơi hoàng thất hai triều đại nhà Minh và nhà Thanh sinh sống. Với diện tích 720.000m2, đến tận ngày nay, Cố Cung vẫn là cung điện gỗ lớn nhất còn sót lại trên thế giới.

Trong quần thể cung điện huyền bí và lộng lẫy, có một hoa viên với lối kiến trúc trang nhã mang tên cung Kiến Phúc. Không có nhiều sự kiện tiêu biểu được tổ chức tại cung Kiến Phúc song nơi này từng có một nhà kho lưu giữ vô số bảo vật của hoàng tộc nhà Thanh.

Năm 1923, một ngọn lửa bí ẩn đã bùng lên thiêu rụi cung điện này, vô số tranh thư pháp, tranh cổ, ngọc cổ, tượng Phật, đồ thủ công các loại... đã biến thành tro chỉ sau một đêm.

Cháy Tử Cấm Thành và sự bất lực của vị hoàng đế cuối cùng
Vụ cháy được phát hiện lúc 21:00 ngày 27/6/1923, khi này ngọn lửa đã thắp đỏ cả một góc Tử Cấm Thành, bốc lên cao hơn 30m. Lửa lan nhanh, cháy hơn 10 giờ đồng hồ. Dù rất nhiều xe cứu hỏa đã được huy động tới nhưng phải đến 7 giờ sáng hôm sau đám cháy mới thực sự bị dập tắt.

Ngọn lửa đi tới đâu để lại đống đổ nát tới đó. Theo Nội vụ phủ, ước tính có 2.665 tượng Phật bằng vàng đã bị đốt cháy, 435 đồ cổ, 1.157 bức thư pháp và tranh vẽ, cùng hàng chục nghìn cuốn sách cổ đã bị thiêu rụi trong đám cháy. Mất mát này thậm chí không thể tính toán bằng tiền.

Khi Tu Cam Thanh chay, mot nguoi bo 500.000 NDT mua dong tro tan

Cung Kiến Phúc từng là nơi lưu giữ bộ sưu tập kho báu khổng lồ trước khi bị thiêu rụi. Ảnh: Sohu

Vậy vì sao Tử Cấm Thành bị cháy? Chưa có kết luận cho thấy nguyên nhân trực tiếp của vụ cháy nhưng gốc rễ vấn đề thì đã rõ từ lâu!

Trong những năm tháng phức tạp cuối triều đại nhà Thanh và cả giai đoạn sau đó, Phổ Nghi vẫn sinh sống trong Tử Cấm Thành nhưng không có quyền lực trong tay. Lúc này trong Cố Cung nổi lên vấn nạn trộm cắp vô cùng nhức nhối.

Chính Phổ Nghi đã phát hiện ra đồ đạc trong cung bị tuồn ra ngoài, từ thê thiếp tới cung nữ, thái giám, không ai là không trộm cắp.

Trong cuốn hồi ký "Nửa đời trước của tôi", Hoàng đế Phổ Nghi đau đáu kể lại: "Đế sư của tôi Reginald Johnston, nói rằng ở khu phố ông ấy sống, có rất nhiều tiệm đồ cổ mới mở. Nghe nói những tiệm này đều do thái giám hoặc người của Nội vụ phủ đứng ra mở, thì ra người trong cung đều đang lừa dối."

Trước vấn nạn trộm cắp, Phổ Nghi đã quyết tâm mở một cuộc kiểm kê các bảo vật trong cung, vạch mặt những kẻ trộm cắp. Nhưng người Trung Quốc có câu "sau khi có trộm ắt sẽ có lửa", chỉ ngay sau khi có lệnh kiểm tra cung Kiến Phúc, kẻ nào đó đã phóng hỏa đốt cung điện để che giấu tội lỗi của mình!

17.000 lượng vàng trong đống tro tàn

Sau vụ cháy lớn, người người lao vào cướp những bảo vật còn lại, từ quân lính, quan chức Nội vụ phủ, lính cứu hỏa tới những người ngoại quốc có địa vị đều cướp của, tạo ra một thời khắc chưa từng có trong lịch sử của một Tử Cấm Thành uy nghiêm!

Khi Tu Cam Thanh chay, mot nguoi bo 500.000 NDT mua dong tro tan-Hinh-2

Cảnh tượng hoang tàn tháng 6/1923, sau khi Tử Cấm Thành bị cháy. Ảnh: Sohu

Tới đầu tháng 8, Phổ Nghi và Nội vụ phủ đã dự định tuyển dụng hơn 100 người tới dọn dẹp đám cháy nhưng thấy chi phí quá cao nên quyết định nhượng quyền xử lý đống tro tàn cho một tiệm vàng lớn ở Bắc Kinh. Tiệm vàng này đã xin mua lại đống tro tàn của cung Kiến Phúc với mức giá 500.000 NDT (con số không hề nhỏ ở thời điểm đó).

Lúc ấy, người ta chỉ cười nhạo chủ cửa tiệm kia bỏ tiền mua thứ vô giá trị. Song thứ họ không nhận ra là đám cháy chỉ có thể thiêu rụi đồ gỗ, thư pháp giấy... còn những bảo vật làm bằng vàng thì chỉ bị nấu chảy mà thôi. Tiệm vàng này đã thu thập được tổng cộng 17.000 lượng vàng cốm từ đống tro tàn, giá trị cao vô cùng.

Phổ Nghi cho biết số vàng này đều bị nung chảy từ 2.665 bức tượng Phật vàng trong cung Kiến Phúc. Thật khó để ước tính được giá trị của những bức tượng này khi chúng còn nguyên vẹn!

Vì sao kẻ lạ không có cơ hội đột nhập vào Tử Cấm Thành?

(Kiến Thức) - Dưới thời phong kiến, Tử Cấm Thành không chỉ được bảo vệ bằng đội thị vệ mà còn có một "hệ thống chuông báo động" đặc biệt. Nhờ vậy, nơi ở của hoàng đế Trung Quốc và hậu cung luôn an toàn.

Vi sao ke la khong co co hoi dot nhap vao Tu Cam Thanh?
 Là nơi ở của hoàng đế Trung Quốc và hậu cung trong nhiều thế kỷ, Tử Cấm Thành được xây dựng vô cùng kiên cố và tráng lệ.

Giải mã bí ẩn Tử Cấm Thành: Những kỳ án động trời trong nội cung

Tử Cấm Thành vốn là cố cung bất khả xâm phạm với hệ thống quan lính canh gác dày đặc. Nhưng trong hơn 500 năm tồn tại vẫn xảy ra những vụ án động trời.

Tử Cấm Thành (nằm ở Bắc Kinh, Trung Quốc ngày nay) là trung tâm chính trị, nơi sinh sống của vua chúa 2 triều đại nhà Minh và Thanh.
Các cung điện đồ sộ trong Tử Cấm Thành được xây dựng vào năm thứ 4 đời vua Vĩnh Lạc - vị hoàng đế kiệt xuất của triều Minh. Sau đó, Tử Cấm Thành không ngừng được xây dựng thêm, mở rộng hơn.
Thời xưa, vua chúa coi mình là chân mệnh thiên tử (con trời) nên họ có quyền lực tối cao. Các vị hoàng đế cũng cho rằng, cung điện của họ là "bản sao" được xây dựng giống thiên cung trên trời.
Một nơi thiêng liêng như vậy thì không thể để dân thường, lưu dân lui tới. Chính vì lẽ đó mà nó có tên là Tử Cấm Thành. Thậm chí, dưới triều nhà Thanh, vương công đại thần có thể vào được Tử Cấm Thành cũng hạn chế.
Tử Cấm Thành được phòng vệ nghiêm ngặt với tường rào, hào sâu, tầng tầng lớp lớp vệ quân dày đặc. Nhưng trong hơn 500 tồn tại, nơi đây vẫn xảy ra nhiều vụ án kinh thiên động địa.
Đạo sĩ lẻn vào cung thông dâm với cung nữ
Vào triều nhà Minh có rất nhiều hoàng đến tôn sùng đạo giáo. Vì thế trong xã hội xuất hiện nhiều đạo sĩ và thường xuyên được vào cung cấp. Cũng từ khe hở này mà đạo sĩ tìm cách trà trộn vào cung.
Sử sách ghi lại, vào năm thứ 12 đời Minh Hiến Tông (1476) có một yêu đạo tên Lý Tử Long đã dùng tà môn ngoại đạo làm u mê lòng người. Không ai hiểu ông ta đã giảng đạo gì mà thái giám và cung nữ trong cung rất tôn sùng ông ta. Thậm chí còn coi như thánh sống và thường xuyên dẫn vào cung cấm.

Ngọ môn trong Tử Cấm Thành.
Đám thái giám còn dẫn ông ta vào vãn cảnh núi Vạn Thọ Cùng lúc ấy trong cung có cung nữ mơ muốn được hoàng thượng lâm hạnh để mang long thai nên đã mời Lý Tử Long đại sư đến làm phép. Ông ta giả thần giả quỷ để thông dâm với cung nữ này.
Sự việc chỉ bị bại lộ khi cấm vệ quân phát hiện ra. Ông ta cùng với nhiều thái giám bị chặt đầu bên trước dân chúng làm gương.
Việc này khiến Minh Hiến Tông lo lắng về sự an nguy của hoàng cung. Vì lẽ đóng mà ông thành lập Tây Xưởng. Đồng thời cho thái giám Uông Trực thống lĩnh Tây Xưởng. Cũng vì thế mà sinh ra chuyện tên thái giám này làm lũng loạn triều cương.
Hòa thượng lẻn vào hoàng cung
Khi nhà Thanh lên cai trị, cung cấm nghiêm minh hộ quân dũng mãnh vì thế cẩm thành tương đối là an toàn và bình yên. Nhưng sau đời Càn Long, trật tự xã hội không được như trước. Đến đời Gia Khánh các tổ chức tông giáo dân gian mọc lên rất nhiều.
Vào năm thứ 28 Càn Long (tức năm 1763), vào một ngày tháng Chạp lạnh giá, có một tăng nhân tên Hồng Ngọc vừa đi đường vừa lẩm bẩm khi đi đến trường Tây Hoa Môn thì muốn vào Tử Cấm Thành nhưng bị hộ vệ trực cổng thành ngăn lại.
Người này không chịu rời đi mà liên mồm nói xằng bậy. Đám hộ quân đành phải bắt giam vào ngục và thẩm vấn. Sau này thái y khám bệnh thì hóa ra tăng nhân này bị chứng bệnh thần kinh. Cuối cùng hắn được thả ra và giao lại cho viên tại Xương Bình Châu quản thúc.
Năm thứ 9 Gia Khánh (tức năm 1805) lại xảy ra một vụ án cung cấm. Vào tháng Giêng tại Kính huyện, phủ Ninh Quốc, An Huy có vị hòa thượng tên Liễu Hữu sau khi vân du đến núi Phổ Đà, Triết Giang đột nhiên nảy sinh ham muốn vào thành trình diện vua.

Vườn Ngự Uyển trong Tử Cấm Thành.

Ông ta tự tưởng tượng ra cảnh hoàng thượng ban thưởng cho mình làm trụ trì, Sau đó gặp mặt và mời đi tuần thú phương Nam. Nghĩ vậy, Liễu Hữu đi từ Giang Nam qua Sơn Đông đến Bắc Kinh.
Vì muốn bái kiến hoàng thượng mà ông nhiều lần quỳ trước Đông Hoa Môn để tìm cơ hội vào cung. Tuy nhiên, hộ quân không cho vào nhưng ông không nản lòng.
Nửa năm sau, trong cái rét căm căm, Liễu Hữu lại tiếp tục đến đứng ngoài Đông Hoa Môn nhưng lại bị hộ quân gác cổng đuổi đi. Lần này ông không rời đi mà đến bên ngoài Đông Hoa Môn của Cảnh Sơn ngồi suốt đêm.
Đến sáng sớm ông thấy vài người đốt đèn cầm hộp thức ăn đi về phía mình thì đoán đây là đội Bát Thành đang mang thực phẩm vào cung. Ông liền trà trộn vào đám người này đi qua Thần Vũ Môn.
Sau khi lọt vào trong, Liễu Hữu đi vào hành lang hẹp phía Đông bên phải nhưng thâm cung địa điện, tường cao, đêm tối ánh sáng không rõ nên đành men theo bờ tường đi về hướng Nam, chưa được bao xa thì bị vệ quân đi tuần ban đêm bắt giam.
Sự việc đến tai vua Gia Khánh, Liễu Hữu bị ép hoàn tục, đánh 60 trượng, lưu đầy một năm và đeo gông hai tháng thị uy trước dân chúng. 

Đọc nhiều nhất

Tin mới