Hai nước giao chiến thời cổ đại, nếu chém sứ giả điều gì xảy ra?

Trên chiến trường thời cổ đại có một câu như thế này: “Lưỡng quốc giao chiến, bất trảm lái sử” (Tạm dịch: Khi hai nước giao chiến thì sẽ không chém sứ giả). Vậy tại sao lại không chém sứ giả? Có những nguyên nhân dưới đây.

Đầu tiên, giá trị của sứ giả vốn không lớn, chém hay không thì việc giết sứ giả chẳng có bất kỳ tổn thất nào đối với kẻ địch, bản thân cũng chẳng được lợi ích gì cả. Thứ hai, không chém sứ giả, có thể thể hiện được sự độ lượng của thống soái bên mình, thể hiện sức mạnh to lớn của bản thân.
Hai nuoc giao chien thoi co dai, neu chem su gia dieu gi xay ra?
Ảnh minh họa.
Thứ ba, khi lựa chọn sứ giả, để đạt được mục đích của mình, bên giao chiến thường sẽ chọn một người có quan hệ thân thích hoặc bạn bè thân thiết với thống soái của đối phương để làm sứ giả như Tưởng Cán trước kia có quan hệ tốt với Chu Du. Niệm tình người quen nên thường thì thống soái của đối phương sẽ không giết sứ giả.
Hai nuoc giao chien thoi co dai, neu chem su gia dieu gi xay ra?-Hinh-2
Thứ tư, đối với sứ giả mà nói, trừ phi là không biết suy nghĩ, thường sẽ không ngu ngốc mà xúc phạm chủ soái của đối phương để tự tiêu diệt chính mình. Cuối cùng, tuân thủ nguyên tắc tiền lệ, do những nguyên nhân trên, “không chém sứ giả” từ lâu đã hình thành “quy tắc chung”, hai bên giao chiến thường sẽ tuân thủ quy tắc này.
Hai nuoc giao chien thoi co dai, neu chem su gia dieu gi xay ra?-Hinh-3
Tuy rằng sứ giả không có giá trị to lớn với đất nước cử đi, nhưng lại đại diện cho đất nước đó. Vì thế, địa vị của họ đối với tướng sĩ của cả hai bên giao chiến mà nói thì không thể bàn luận trong cùng một lúc được.
Tuy nhiên, nếu như mà chém sứ giả thì thường có nghĩa là (hoặc để đối phương hiểu rằng) quyết không đội trời chung với nước địch, nhẹ thì có thể khiến đối phương sử dụng các thủ đoạn tương đương chém giết sứ giả được đối phương cử tới, nặng thì sẽ vì thành công mà kích thích gây đối phương phẫn nộ. Sau khi nước đó giành chiến thắng không chấp nhận điều kiện đầu hàng của nước trước kia đã chém chết sứ giả để rồi bị bị tiêu diệt.

"Uốn lưỡi cú diều" trước nhà Trần, sứ giả Mông Cổ trả giá đắt

Giữa thế kỷ 13, thời điểm quân Mông Cổ còn chưa diệt được nhà Tống nhưng đã nhăm nhe muốn khuất phục Đại Việt khi ấy do nhà Trần lãnh đạo. Phép chiếm đất của quân Mông Cổ thời đó bao giờ cũng là đánh trước bằng ngoại giao.

Về ngoại giao, chúng thường cử sứ giả sang dùng lời lẽ dọa nạt, bắt đối phương khuất phục, trở thành chư hầu. Khi trở thành chư hầu thì sẽ phải cho chúng đặt quan Đạt Lỗ xích hoa trong nước đẻ giám sát mọi mặt của chư hầu. Chưa hết, chư hầu phải cống vàng lụa, phải có trách nhiệm nộp thuế và cử quân đội đi đánh nước khác theo sự sai khiến của chúng. Như thế thì việc chấp nhận trở thành chư hầu không khác gì đánh mất sự độc lập và trở thành một tỉnh bị người Mông Cổ quản lý toàn diện.

Thánh hỏa lệnh giúp Vô Kỵ đánh thắng sứ giả Minh giáo Ba Tư

Nhờ Tiểu Chiêu, Trương Vô Kỵ đã học thêm được nhiều loại võ công Ba Tư trong Thánh hỏa lệnh. Sau đó mà có thể đánh bại các sứ giả Minh giáo Ba Tư.

Ỷ thiên đồ long ký còn được dịch ra tiếng Việt là Cô gái Đồ Long, là một tiểu thuyết võ hiệp của cố nhà văn Kim Dung. Đây là cuốn cuối cùng trong bộ tiểu thuyết Xạ điêu tam khúc (gồm: Anh hùng xạ điêu, Thần điêu đại hiệp và Ỷ thiên đồ long ký).
Thanh hoa lenh giup Vo Ky danh thang su gia Minh giao Ba Tu

Đọc nhiều nhất

Tin mới