Biển Đông có phải là “ao nhà” của Trung Quốc?

(Kiến Thức) - Nếu thế giới để cho Bắc Kinh tiếp tục“cậy lớn hiếp nhỏ” coi thường pháp luật quốc tế, Biển Đông có nguy cơ biến thành “ao nhà” của Trung Quốc.

Biển Đông có phải là “ao nhà” của Trung Quốc?
Đó là nhận định của nhà phân tích Jennifer Lind, giáo sư thỉnh giảng tại Đại học Dartmouth, trong bài viết đăng trên báo The New York Times số ra ngày 23/8/2016.
Bien Dong co phai la “ao nha” cua Trung Quoc?
Trung Quốc ngang nhiên hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 vào sâu trong Vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) và thềm lục địa của Việt Nam. Ảnh Báo Tuổi Trẻ 
Theo giáo sư Jennifer Lind, chính sách đối ngoại của Trung Quốc đang ngày càng trở nên quyết đoán hơn, đặc biệt liên quan đến yêu sách chủ quyền ở Biển Đông và Biển Hoa Đông.
Hiện thời, Bắc Kinh ra sức thực thi yêu sách chủ quyền tham lam phi lý (và bị Tòa Trọng tài ở La Haye thẳng thừng bác bỏ) ở vùng biển này. Tàu của Trung Quốc ngày càng xâm nhập nhập vùng biển tranh chấp, khai thác tài nguyên và quấy rối tàu của bên tuyên bố chủ quyền khác. Ngoài ra, Trung Quốc đang xây dựng và quân sự hóa trái phép các đảo nhân tạo (ở quần đảo Trường Sa của Việt Nam) và tự khẳng định quyền hàng hải vượt xa những gì luật pháp quốc tế cho phép. Đáng tiếc là những hành động quyết đoán, chèn ép các nước láng giềng và chiến lược "tằm ăn lá dâu"của Trung Quốc ở Biển Đông lại tỏ ra khá thành công.
Các nước láng giềng ven Biển Đông không đủ mạnh để chống lại hành vi xâm phạm của Trung Quốc. Hầu hết các động thái ngang ngược gần đây của Trung Quốc nhằm vào các nước ASEAN vốn có nền kinh tế khiêm tốn và ngân sách quốc phòng nhỏ. Các nước này không muốn đối đầu với Trung Quốc - một cường quốc quân sự ngày càng mạnh và một đối tác kinh tế quan trọng.
Philippines đã phản đối Trung Quốc nhiều hơn các nước khác ven Biển Đông, nhưng chủ yếu trong phòng xử án, không phải trên biển. Nhật Bản là một cường quốc khu vực với sức mạnh tiềm ẩn có thể làm đối trọng với Trung Quốc. Nhưng xét đến các cuộc tranh luận gần đây ở Tokyo, xem ra Nhật Bản thiếu ý chí để tổ chức một nỗ lực cân bằng trong khu vực.
Gánh nặng hiện đang thuộc về Mỹ. Ở Biển Hoa Đông, Washington đã thề sẽ bảo vệ quần đảo Senkaku/Điếu Ngư mà Nhật Bản đang tranh chấp với Trung Quốc. Nhưng ở Biển Đông, Mỹ lại theo đuổi lập trường mềm mỏng hơn và chỉ dùng hải quân để củng cố các nguyên tắc tự do hàng hải. Bằng cách hạn chế vấn đề trong khuôn khổ “tự do hàng hải”, Mỹ đang né tránh các câu hỏi về chủ quyền hợp pháp đối với các đảo chìm, đảo nổi trên Biển Đông. Trong thực tế, các hành động của Mỹ có thể khiến cho Trung Quốc tuyên bố chủ quyền ngày càng ngang ngược và trái với luật pháp quốc tế. Có lẽ, Washington muốn tránh xảy ra một cuộc đối đầu Mỹ-Trung về vấn đề này và khiến cho Bắc Kinh được thế làm già, ngày càng ngang ngược thâu tóm Biển Đông.
Những hòn đảo nhân tạo bị quân sự hóa và Khu vực nhận dạng phòng không (ADIZ) mà Trung Quốc tuyên bố có thể áp đặt trên Biển Đông tùy theo tình hình thực tế có lẽ khó có thể làm thay đổi đáng kể cán cân quân sự Mỹ-Trung. Trong trường hợp xảy ra chiến tranh, các đảo nhân tạo-tiền đồn này dễ bị cô lập và dễ bị ném bom hủy diệt.
Thế nhưng cái được lâu dài của Trung Quốc ở Biển Đông là chính trị, chứ không phải quân sự. Các tiền đồn quân sự mới, những áp đặt về kiểm soát không lưu và việc ngang nhiên vơ vét các nguồn tài nguyên ở Biển Đông (thậm chí ở trong vùng đặc quyền kinh tế của nước khác) của Trung Quốc đang có nguy cơ trở thành thông lệ hàng ngày trong khu vực.
Giáo sư Jennifer Lind kết luận: Khi các nước trong khu vực im lặng trước tuyên bố cũng như hành động ngang ngược trái với luật pháp quốc tế theo cách “chân lý thuộc về kẻ mạnh” của Bắc Kinh, họ sẽ cảm thấy thách thức Trung Quốc là một sự khiêu khích nguy hiểm. Đến khi đó, Biển Đông có nguy cơ bị biến thành “ao nhà” của Trung Quốc. 

Tình hình Biển Đông không “lắng dịu” trong tương lai gần

(Kiến Thức) - Vấn đề Biển Đông đã trở thành vấn đề quân sự lẫn quốc tế và tình hình  ở vùng biển trọng yếu này sẽ không hề lắng dịu  trong tương lai gần.

Tình hình Biển Đông không “lắng dịu” trong tương lai gần
Bất chấp sự phản đối của Trung Quốc, vấn đề Biển Đông vẫn là chủ đề hàng đầu và trọng tâm  của Diễn đàn Anh ninh Khu vực (ARF) ở Kuala Lumpur. 
Tinh hinh Bien Dong khong “lang diu” trong tuong lai gan
Biển Đông sẽ không còn yên bình như trước. 
Bên cạnh những lời chỉ trích hoạt động hút cát đắp đảo nhân tạo “thay đổi nguyên trạng” của Trung Quốc ở vùng biển quần đảo Trường Sa, Mỹ và Trung Quốc tiếp tục đổ lỗi cho nhau về quân sự hóa Biển Đông. Trong khi đó, Trung Quốc vẫn phản đối một cách vô ích việc quốc tế hóa Biển Đông, thông qua sự tham gia của các nước không  phải là thành viên ASEAN.

Vạch trần tham vọng “độc chiếm Biển Đông” của Trung Quốc

(Kiến Thức) - Hoạt động “hút cát đắp đảo” trái phép của Trung Quốc cho thấy tham vọng “độc chiếm Biển Đông” của  Bắc Kinh và gây quan ngại sâu sắc trên toàn thế giới.

Vạch trần tham vọng “độc chiếm  Biển Đông” của Trung Quốc

Đó là nhận định của cựu chuẩn tướng quân đội Jean-Vincent Brisset và hiện là giám đốc nghiên cứu của Viện Quan hệ Quốc tế và Chiến lược Pháp.

Vach tran tham vong “doc chiem  Bien Dong” cua Trung Quoc
Cựu chuẩn tướng quân đội Jean-Vincent Brisset và hiện là giám đốc nghiên cứu của Viện Quan hệ Quốc tế và Chiến lược Pháp. 
Về việc Trung Quốc biến các bãi đá chìm thành đảo nhân tạo ở Quần đảo Trường Sa của Việt Nam, nhà phân tích Jean-Vincent Brisset nói:

“Luật Biển không thừa nhận những gì được xây dựng trên những thực thể không được coi là hòn đảo. Vì vậy, ...việc xây dựng trên những hòn đảo này cũng không làm tăng thêm cơ sở cho các đòi hỏi về chủ quyền, theo quy định quốc tế. Tuy nhiên, trên thực tế, việc xây cất thêm đó cho phép họ (Trung Quốc) tăng khả năng quân sự, tăng quyền lợi kinh tế (trong các vùng biển xung quanh)”.

“Tôi nghĩ rằng... sở hữu một thực thể không phải là một hòn đảo theo định nghĩa của Luật Biển (UNCLOS) - tức là không có cư dân, và không có tài nguyên riêng (đủ cho cư dân trên đảo đó sống được) - thì không có giá trị đòi chủ quyền vùng lãnh hải bao quanh. Vì vậy, việc tạo ra chủ quyền lãnh hải xung quanh các ‘hòn đảo’ này, bất kể diện tích là to hay nhỏ, là không đúng với những gì được quốc tế chấp nhận”.

Theo ông Brisset, về mặt quân sự, các "hòn đảo" chỉ có thể được coi là một cứ điểm nhỏ không mấy quan trọng. Lợi ích của nó chủ yếu là về kinh tế, đặc biệt cho ngư dân. Nhưng nếu diện tích vượt quá một ngưỡng nhất định - máy bay chiến đấu có thể hạ cánh được, có thể triển khai trên đó vũ khí hạng nặng, có cảng biển lớn đến mức tàu chiến có thể ghé vào lấy đồ tiếp tế... - thì lại là chuyện khác. Nguy cơ lúc đó sẽ là từ sở hữu về kinh tế, rồi sẽ mở rộng dần sang sở hữu lãnh thổ và chủ quyền. Và hành động đó tạo căng thẳng với các nước trong khu vực.

Liên quan đến phản ứng của các nước nhỏ ven Biển Đông như Philippines, chuyên gia người Pháp Brisset nói:

“Philippines đã chọn cách quốc tế hóa, kiện ra Tòa án quốc tế. Tôi nghĩ rằng đây là một cách tiếp cận khá thú vị. Bởi vì nếu chúng ta phân tích một cách đơn giản, thì Philippines có quyền hợp pháp để làm việc đó. Bây giờ, vấn đề là đã có quyền hợp pháp rồi, nhưng ngoài ra còn phải có thực lực nữa. Đó là vấn đề khó... Việt Nam, trên bình diện pháp luật và trên bình diện chiếm hữu thực tế một số đảo Trường Sa, có những lập luận vững chắc hơn, hơn cả lập luận của Philippines về chủ quyền do người Pháp chuyển giao lại. Bởi vì trong các tài liệu chính thức được công nhận, thì quốc gia có chủ quyền các hòn đảo này vào thời điểm năm 1933, là Pháp”.

Trung Quốc không tham gia vụ kiện, bởi vì hiện nay chỉ có một đối thủ duy nhất tại tòa án quốc tế. Nếu có 3, 4 nước cùng kiện, Trung Quốc sẽ ngày càng phải đối mặt với thực tế. Chúng ta không quên rằng 40% của vận tải biển của toàn thế giới đi qua khu vực này”.

Về sự hiện hiện gần đây của Mỹ ở Biển Đông, ông Brisset nhận xét: “Sự hiện diện của Mỹ... không trái với luật pháp quốc tế trong tất cả các vùng biển của thế giới. Người Mỹ muốn đảm bảo tự do hàng hải ở Biển Đông. Người Mỹ quan niệm sự tự do hàng hải cũng giống như quyền tự do hàng không ở một số khu vực mà Bắc Kinh đơn phương tuyên bố cách đây không lâu tại Biển Hoa Đông. Trung Quốc coi đó là một sự khiêu khích. Nhưng Mỹ đã vận dụng đúng luật pháp quốc tế. Trung Quốc có thể tấn công một tàu Philippines, nhưng không bao giờ dám tấn công một tàu của Mỹ”.

Ông Bisset khẳng định: “Trung Quốc đang gián tiếp cản trở nỗ lực đạt Quy tắc ứng xử ở Biển Đông (COC) bằng cách, có thể nói trắng ra, là bỏ tiền ra mua một số quốc gia. Điều này đặc biệt rõ khi ghế chủ tịch luân phiên của ASEAN được trao cho Campuchia”.

Theo ông Brisset, có ba cơ sở để đấu tranh với Trung Quốc. Về mặt quân sự, là dựa vào hợp tác vùng hay hợp tác với Mỹ. Thứ hai là cơ sở pháp lý, mà tới nay mới chỉ có duy nhất Philippines chọn. Và cuối cùng là truyền thông, nhưng đáng tiếc là các nước hữu quan chưa khai thác triệt để sự lựa chọn này.

Video Hải quân Trung Quốc tập trận bắn đạn thật ở Biển Đông (Nguồn CCTV 13):

Biển Đông thử thách “Con đường tơ lụa mới” của Trung Quốc

(Kiến Thức) - Phản ứng của Bắc Kinh trước phán quyết về Biển Đông của Tòa Trọng tài La Haye sẽ tác động rất mạnh đến sáng kiến “Con đường tơ lụa mới” của Trung Quốc.

Biển Đông thử thách “Con đường tơ lụa mới” của Trung Quốc
Đó là nhận định của Tiến sĩ Christine Guluzian, một nhà nghiên cứu khách mời của Viện Cato, trong bài viết đăng trên trang mạng The National Interest ngày 16/8/2016.
Bien Dong thu thach “Con duong to lua moi” cua Trung Quoc
Căng thẳng Biển Đông đe dọa "Con đường tơ lụa" Trung Quốc. Ảnh The National Interest 

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Đột nhập đảo lớn nhất thế giới ông Trump muốn mua

Đột nhập đảo lớn nhất thế giới ông Trump muốn mua

Greenland, đảo lớn nhất thế giới, là một vùng tự trị của Đan Mạch. Theo thỏa thuận hiện tại, Đan Mạch vẫn chịu trách nhiệm về một số lĩnh vực quan trọng của vùng đất này bao gồm tiền tệ, ngoại giao và quốc phòng.