Bí mật về lời trăn trối của Mao Trạch Đông

Mao Trạch Đông muốn nói điều gì với Diệp Kiếm Anh lúc lâm chung? Là lời từ biệt hay còn chuyện gì muốn ủy thác cho Diệp Kiếm Anh làm hộ?

Hóa ra không phải.
Giây phút lâm chung
Trong suốt những năm cuối đời, Mao Trạch Đông bệnh nặng, gần như phải nằm liệt giường và luôn có người túc trực bên cạnh. Hôm đó, Tiểu Mạnh - người phụ nữ được phân công chăm sóc Mao Trạch Đông trên giường bệnh - xin phép nghỉ về nhà thăm chồng.
Đã hơn một năm nay kể từ ngày Mao Trạch Đông không đứng dậy và đi lại được như trước, Tiểu Mạnh đã luôn phải túc trực suốt ngày đêm tại Trung Nam Hải. Hai vợ chồng cô gần như không có nhiều cơ hội để gặp nhau. Mấy ngày đó, thấy sức khỏe của Mao Trạch Đông có phần khá hơn, ông đã bắt đầu nói chuyện sau một thời gian gần như không nói được gì, chính vì thế Tiểu Mạnh mới dám mạnh dạn xin phép lãnh đạo cho cô về thăm chồng.
Nói là về nhà thăm chồng, song thực chất nhà của Tiểu Mạnh cũng chẳng xa xôi gì. Nhà của vợ chồng cô nằm ở số 102 phố Phủ Hữu, cách Trung Nam Hải chỉ một con phố. Có điều, chồng cô do tính chất của công việc cũng ít bè bạn, thường xuyên ở một mình rất cô độc nên mỗi khi có thời gian, Tiểu Mạnh đều tranh thủ về thăm chồng.
Hôm đó, hơn 5 giờ chiều Tiểu Mạnh mới về tới nhà. Hai vợ chồng xa cách đã lâu, có rất nhiều chuyện để nói nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ chuyện gì, thành ra suốt cả bữa cơm chỉ ngồi nhìn nhau. Vừa ăn cơm xong không bao lâu, đúng 7 giờ 15 phút, bỗng nhiên có người tới tìm, yêu cầu Tiểu Mạnh ngay lập tức trở lại Trung Nam Hải.
Tiểu Mạnh chẳng kịp dặn dò chồng, hớt hải chạy tới phòng của Mao Trạch Đông thì mới biết cơ tim Mao Trạch Đông bị tắc, đang rất nguy kịch. Khi Tiểu Mạnh tới nơi, chỉ thấy mặt Mao Trạch Đông đã xám ngoét, môi đã chuyển sang màu xanh tía, hơi thở khò khè rất khó khăn. Các bác sĩ riêng của Mao Trạch Đông đều đã có mặt, một số thành viên của Bộ Chính trị cũng đã tới, không khí vô cùng căng thẳng.
 
Các bác sĩ cố hết sức cấp cứu, hơn 20 phút sau, nhịp thở của Mao Trạch Đông mới trở lại bình thường, nhịp tim từ 110 giảm xuống 80. Trở lại bình thường được một lúc, Mao Trạch Đông bỗng nhiên mở mắt ra.
Một số ủy viên Bộ Chính trị túc trực bên cạnh Mao Trạch Đông thấy ông mở mắt liền tiến đến bên cạnh giường để hỏi thăm. Khi tướng Diệp Kiếm Anh bước tới, Mao Trạch Đông dùng hết sức lực còn trong người để nâng cánh tay lên ra hiệu. Tuy nhiên, lúc đó, Mao Trạch Đông đã quá yếu nên cánh tay chỉ khẽ rung rung nên rất khó có ai biết được ông muốn gì.
Tiểu Mạnh đứng ở đầu giường, hiểu rằng Mao Trạch Đông đang muốn nói chuyện với tướng Diệp Kiếm Anh nên cô đi vòng qua chỗ Diệp Kiếm Anh nói: “Đại tướng Diệp, tôi thấy có vẻ Mao Chủ tịch muốn nói chuyện với ông. Ông thử hỏi chuyện xem thế nào”. Diệp Kiếm Anh lúc này mới để ý tới hành động của Mao Trạch Đông, gật gật đầu đồng ý rồi bước tới ngồi sát giường của Mao Trạch Đông.
Khi ấy, Diệp Kiếm Anh ngồi rất sát Mao Trạch Đông. Vị tướng quân họ Diệp cúi người xuống rất thấp nhìn Mao Trạch Đông. Thấy Diệp Kiếm Anh ngồi sát bên cạnh, mắt Mao Trạch Đông bỗng nhiên sáng lên. Đã nhiều năm nay kể từ khi mắc bệnh, đôi mắt của Mao Trạch Đông chưa bao giờ sáng lên dị thường như vậy. Chắc chắn Mao Trạch Đông có rất nhiều điều muốn nói với vị thuộc cấp của mình, tuy nhiên lúc này sức lực không còn, Mao Trạch Đông không còn nói được gì nữa.
Tướng Diệp Kiếm Anh chẳng biết Mao Trạch Đông định nói gì với mình, chỉ biết cầm tay Mao rồi liên tục gật đầu như muốn khẳng định rằng dù Mao có nói gì đi nữa, ông ta cũng đồng ý.

Câu nói cuối cùng

Mao Trạch Đông muốn nói với Diệp Kiếm Anh điều gì? Là lời từ biệt trước lúc ra đi hay là còn chuyện gì muốn ủy thác cho Diệp Kiếm Anh làm hộ? Mao Trạch Đông khi còn sống từng khen ngợi Diệp Kiếm Anh là: “Lã Đoan (tức Diệp Kiếm Anh) làm việc lớn không hề hồ đồ”.
Trong cuộc cách mạng do Mao Trạch Đông lãnh đạo ở Trung Quốc, tại rất nhiều thời điểm, Diệp Kiếm Anh là người cực kỳ quan trọng mà không ai có thể thay thế được. Tuy nhiên, lần này, vị đại tướng họ Diệp cũng chỉ biết nắm tay Mao Trạch Đông chứ không thể nào giữ được sinh mệnh của ông.
Bắt đầu từ cuối tháng 8 cho tới khi qua đời vào tháng 9, Mao Trạch Đông đã rất nhiều lần bị hôn mê. Mỗi lần như vậy, các bác sĩ đều phải tìm mọi cách để cấp cứu cho ông. Trong quá trình hôn mê - cấp cứu đó, Mao Trạch Đông cứ dần dần bước đi về một thế giới khác. Không ai có thể biết được trong những giây phút cận kề cái chết ấy, Mao Trạch Đông thực sự cảm thấy như thế nào.
Sau đó vài ngày, tới 7 giờ tối ngày 8 tháng 9, Tiểu Mạnh tới thay ca, túc trực bên giường bệnh của Mao Trạch Đông. Đã từ nhiều ngày qua, các ủy viên và thường vụ Bộ Chính trị Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc đã luân phiên nhau túc trực bên giường bệnh của Mao Trạch Đông. Các bác sĩ riêng cũng ở bên cạnh để quan sát mọi động tĩnh về bệnh tình của Chủ tịch Mao, từ huyết áp, nhịp tim cho tới cả việc tiểu tiện.
Tới 7 giờ 10 phút, Mao Trạch Đông đột nhiên thở gấp. Tiểu Mạnh cúi sát người,dùng tay xoa xoa lên ngực Mao Trạch Đông để ông dễ thở. Lúc này, chỉ nghe Mao dùng hết sức lực của mình nói rất nhỏ và khó khăn: “Tôi cảm thấy khó chịu, gọi bác sĩ tới”.
Các bác sĩ nghe tiếng gọi của Tiểu Mạnh vội vàng dùng ống dưỡng khí đặt lên mũi của Mao Trạch Đông. Mao dùng tay gạt đi, thể hiện là mình đang cảm thấy rất khó chịu. Qua vài phút sau, Mao Trạch Đông thở bình thường trở lại. Lúc này, các bác sĩ thấy trên mũi của Mao Trạch Đông bị chảy nước, vì thế mới tạm lấy ống dưỡng khí xuống, dùng bông lau sạch mũi cho Mao rồi đeo ống dưỡng khí trở lại.
Tuy nhiên, từ lúc tháo ống dưỡng khí ra, Mao chẳng hề có chút phản ứng nào nữa. Suốt bốn giờ sau đó, các bác sĩ tìm mọi cách để cấp cứu, đưa Mao Trạch Đông trở lại tuy nhiên Mao Trạch Đông không bao giờ tỉnh lại nữa.
Tới 12 giờ 10 phút ngày 9 tháng 9, các bác sĩ chính thức xác nhận Mao Trạch Đông đã qua đời. Trong những giờ cuối cùng trước khi nhắm mắt xuôi tay, câu nói duy nhất của Mao Trạch Đông chính là câu Mao nói với cô gái phục vụ Tiểu Mạnh: “Tôi cảm thấy khó chịu, hãy gọi bác sĩ tới”.
Vị lãnh tụ vĩ đại của người dân Trung Quốc đã không có một yêu cầu hay một câu nói nào cảm động lòng người như người ta vẫn mong đợi. Đó là một câu nói rất bình thường, song đúng với tính cách và hoàn cảnh của Mao Trạch Đông lúc bấy giờ. Hơn 10 ngày sau đó, người ta an táng Mao Trạch Đông ở lăng Mao Trạch Đông.

Tiết lộ về nam tình báo TQ trong chiến tranh Xô – Đức

Nhà tình báo nghiệp dư xuất sắc

Cuối năm 1940, đầu năm 1941, một kế hoạch mang tên Barbarossa đã được quân Đức hoàn thành nhằm tấn công chớp nhoáng vào Liên Xô. Mặc dù đã được giữ bí mật rất cẩn thận, kế hoạch này vẫn sớm đến tay đối phương. 
Một trong những nguồn tin đến sớm được gửi từ một người Trung Quốc. 

Chiến dịch Barbarossa. Ảnh: Genk.
 Chiến dịch Barbarossa. Ảnh: Genk.

Người đó là Diêm Bảo Hàng – một cán bộ trong hàng ngũ Quốc dân Đảng Trung Quốc. Diêm Bảo Hàng sinh sống ở vùng Đông Bắc Trung Quốc. Từ năm 1931, khi Nhật bắt đầu xâm chiếm nước này, Diêm Bảo Hàng đã cùng một số trí thức như Lư Quảng Tích, Cao Sùng Dân, Vương Hoa đứng ra thành lập Hội cứu quốc kháng Nhật của nhân dân vùng Đông Bắc Trung Quốc. Ba năm sau, nhận lời mời của Tống Khánh Linh, Diêm Bảo Hàng nhận chức Bí thư kiêm cán sự Tổng hội xúc tiến phong trào đời sống mới – một tổ chức do Tưởng Giới Thạch và Tống Khánh Linh thành lập. Ở cương vị này, Diêm Bảo Hàng thường xuyên được tiếp xúc bàn bạc công việc với Tưởng Giới Thạch. 

Mặc dù ở gần lãnh tụ Quốc dân Đảng nhưng chứng kiến sự hỗn loạn của đất nước, thói hủ bại của Quốc dân Đảng nên Diêm dần dần muốn từ bỏ con đường cứu nước giả hiệu của Tưởng Giới Thạch. Sau vụ Trương Học Lương và Dương Hổ Thành làm binh gián bắt cóc Tưởng Giới Thạch, Diêm đã chủ động tới gặp Chu Ân Lai đề nghị được đứng trong hàng ngũ Cộng sản Trung Quốc. Đề nghị được đích thân Chu Ân Lai phê chuẩn nhưng ông cũng đề nghị Diêm giữ bí mật thân phận mình đồng thời tiếp tục tham gia mặt trận dân tộc thống nhất kháng Nhật và phải leo cao vào hàng ngũ Quốc dân Đảng. 

Chính nhờ sự sắp xếp đó của Chu Ân Lai đã đưa Diêm Bảo Hàng vào hoạt động tình báo với những đóng góp to lớn trong Thế chiến II. Hai thành tích nổi bật nhất của Bảo Hàng là thu được kế hoạch Đức chuẩn bị tấn công Liên Xô năm 1941 và lấy được bản kế hoạch bố trí quân sự của đạo quân Quan Đông Nhật Bản ở Đông Bắc Trung Quốc.

Theo tài liệu Lật lại những trang hồ sơ mật: Sự thật kinh hoàng của Nxb Thông Tấn: Vào đầu tháng 6/1941, khi tham gia một hoạt động lễ tân ngoại giao, Diêm Bảo Hàng gặp gỡ hai vị nguyên lão của Quốc dân Đảng là Tôn Khoa và Vu Hữu Nhiệm. Họ cho Diêm biết là tùy viên quân sự của Đại sứ quán Trung Quốc tại Đức – Quế Vĩnh Thanh vừa cấp báo về trung tâm rằng nội nhật trong ngày 22//6/1941, quân Đức sẽ mở màn chiến dịch Barbarossa tấn công Liên Xô. Hai người này nói cho Diêm biết vì họ rất coi trọng tài năng của Diêm nên muốn nghe ý kiến của ông về vấn đề trên.

Nhận thức được tầm quan trọng của tin tức này, Diêm đã nhanh chóng báo lại cho Chu Ân Lai kèm theo những đánh giá của ông về thông tin. Nhất trí với những đánh giá của Diêm nên ngày 14/6, Chu điện khẩn cho Mao Trạch Đông, đề nghị Mao trực tiếp thông báo tin quân Đức chuẩn bị tấn công Liên Xô cho Stalin. Ngày16/6, qua hệ thống liên lạc vô tuyến điện đã được thiết lập giữa khu Diên An với Moscow, Mao Trạch Đông báo cho Stalin biết việc quân Đức chuẩn bị tấn công Liên Xô cùng ngày giờ cụ thể của kế hoạch Barbarossa. 

Bên cạnh đó, Đảng Cộng sản TQ cũng báo tin cho tùy viên quân sự Liên Xô tại Trung Quốc – Nicolai Roshchin rằng ngày 22/6 Đức sẽ tấn công. Viên này đã báo cáo về Moscow. Sau khi nhận được tin qua các nguồn từ Trung Quốc, Stalin gửi điện bày tỏ sự cảm kích trước “nghĩa cử” của ĐCS Trung Quốc nhưng ông không lưu tâm lắm đến tin tức này. Stalin cùng các nhà lãnh đạo Liên Xô tin rằng với Hiệp ước Molotov – Ribbentrop không xâm phạm lẫn nhau được Liên Xô và Đức ký ngày 23/8/1939, Đức sẽ không tấn công Liên Xô. Không lâu sau, quân Đức tấn công thật. Bị bất ngờ, Hồng quân đã để mất khá nhiều lãnh thổ và bị thiệt hại nặng nề trong một thời gian.

Kết cục bi thảm 

Ngoài tin tức về kế hoạch Barbarossa, Diêm Bảo Hàng còn có những đóng góp to lớn khác cho ngành tình báo Trung Quốc. Hè năm 1944, Diêm thu thập được một tài liệu vô cùng quý giá. Đó là toàn bộ kế hoạch tỉ mỉ về việc bố trí lực lượng (không quân, lục quân), vũ khí, đồn bốt cũng như phiên hiệu, sĩ quan chỉ huy từng đơn vị được bố trí của quân Quan Đông (Nhật Bản) ở vùng Đông Bắc Trung Quốc và một số nơi khác. Tài liệu này đã nhanh chóng được chuyển về Diên An. Nhận thức rõ tầm quan trọng của nó, Chu Ân Lai đã cho tổng hợp và thông báo cho phía Liên Xô. Nhờ tập tài liệu này, khi phát động tấn công, Hồng quân đã nhanh chóng đè bẹp đạo quân Quan Đông hùng hậu hơn một triệu người, giải phóng Trung Quốc khỏi ách thống trị của Nhật Bản. 

Diêm Bảo Hàng cũng tiếp tục hoạt động tình báo cho Đảng Cộng sản Trung Quốc trong vai trò cán bộ của Quốc dân Đảng. Cho đến năm 1949, phe Tưởng Giới Thạch thua chạy ra Đài Loan, Diêm Bảo Hàng đảm nhận những chức vụ quan trọng trong Chính hiệp nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa mới được thành lập. 

Mặc dù vậy, một thời gian dài, người ta không biết đến thân phận của ông. Mọi người đều cho rằng Diêm Bảo Hàng là một nhân sĩ yêu nước ngoài Đảng. Năm 1962, lần đầu tiên, Diêm tiết lộ về quá trình hoạt động tình báo bí mật trước đây của mình trong một bản báo cáo. Ngày 6/3/1962, đích thân Chu Ân Lai đã xác nhận một cách đầy đủ và tường tận về những gì mà Diêm Bảo Hàng nêu ra trong báo cáo của mình. 

Tuy nhiên, thật đáng tiếc, sự nghiệp của Diêm không trọn vẹn. Trong Cách mạng Văn hóa, ông trở thành đối tượng đấu tranh của những tiểu tướng Hồng vệ binh dưới sự lãnh đạo của “Bè lũ bố tên” (Giang Thanh, Trương Xuân Kiều, Vương Hồng Văn, Diêu Văn Nguyên). Đêm 6/1/1967, ông bị bắt, nửa năm sau thì chết một cách oan uổng trong ngục. Vài năm sau, “Bè lũ bốn tên” bị lật đổ, Diêm Bảo Hàng mới được phục hồi danh dự. Ngày 5/1/1978, tro cốt của Diêm Bảo Hàng được đưa về an táng tại Nghĩa trang cách mạng Bát Bảo Sơn ở Bắc Kinh. 

Từ một trí thức yêu nước, Diêm Bảo Hàng chưa qua một ngày nào học trong các trường lớp tình báo. Tuy vậy, dưới sự lãnh đạo của Chu Ân Lai, Diêm Bảo Hàng đã thu thập được những tin tức cực kỳ quý giá. Ông quả thật là một nhà tình báo nghiệp dư xuất sắc của Trung Quốc.

Vì sao Mao Trạch Đông chọn Bắc Kinh làm thủ đô?

Nhìn từ góc độ lịch sử, việc đặt thủ đô ở Bắc Kinh là một lựa chọn tất yếu phù hợp với sự phát triển của lịch sử.

Kể từ ngày 10/10/1644, triều đình nhà Thanh đã chính thức định đô tại Bắc Kinh. Và hơn 300 năm sau, khi cách mạng Trung Quốc (TQ) giành được thắng lợi cuối cùng, Bắc Kinh được chọn làm thủ đô của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa mới ra đời...

Đọc nhiều nhất

10 bức ảnh lịch sử khiến nhân loại "rụng tim"

10 bức ảnh lịch sử khiến nhân loại "rụng tim"

(Kiến Thức) - Những năm qua, các nhiếp ảnh gia chụp được nhiều bức ảnh lịch sử có "sức nặng" lay động trái tim của người dân trên khắp thế giới. Mỗi bức ảnh là câu chuyện riêng khiến người xem có những cảm xúc khó quên. 
Bật nắp quan tài nặng 90 tấn, phát hiện điều khó tin

Bật nắp quan tài nặng 90 tấn, phát hiện điều khó tin

(Kiến Thức) - Trong cuộc khai quật tại nghĩa trang cổ đại Saqqara, Ai Cập, các chuyên gia phát hiện một cỗ quan tài nặng 90 tấn. Sau khi dùng thuốc nổ mở nắp quan tài, các chuyên gia kinh ngạc phát hiện một xác ướp bò đực thay vì thi hài Pharaoh. 
Tên tội phạm mang bộ óc thiên tài khiến Mỹ khó bắt nhất

Tên tội phạm mang bộ óc thiên tài khiến Mỹ khó bắt nhất

(Kiến Thức) - Ted Kaczynski là tên tội phạm mang bộ óc thiên tài khét tiếng nước Mỹ với chỉ số IQ lên đến 167. Kaczynski trở thành đối tượng trong cuộc điều tra dài nhất và tốn kém nhất trong lịch sử của Cục Điều tra Liên bang Mỹ (FBI). 

Tin mới

Hyundai Elantra 2023 'lộ hàng' 4 phiên bản

Hyundai Elantra 2023 'lộ hàng' 4 phiên bản

Hyundai Elantra 2023 mới sẽ vẫn tiếp tục bán ra với 4 phiên bản tại thị trường Việt Nam bao gồm 2 phiên bản động cơ xăng 1.6L, 1 phiên bản động cơ xăng 2.0L và 1 phiên bản động cơ xăng tăng áp 1.6T-GDi.