Bị đánh chết vì tội từ chối uống rượu

Anh Lê Duy Hào (SN 1992, huyện Lục Ngạn, tỉnh Bắc Giang) từ chối không uống nên anh Hào đã bị một số thanh niên đánh hội đồng dẫn tới tử vong.

CA huyện Lục Ngạn (tỉnh Bắc Giang) cho biết đang tiến hành tạm giữ hình sự đối với Phạm Văn Trịnh (SN 1992, trú tại Trù Hựu, huyện Lục Ngạn) để điều tra về cái chết của anh Lê Duy Hào.
Do từ chối uống rượu nên một thanh niên đã tử vong.
 Do từ chối uống rượu nên một thanh niên đã tử vong.
Trước đó, vào đêm 15/3, người dân phát hiện một nam thanh niên nằm chết trước cửa quán karraoke thuộc địa bàn thôn Tân Tiến (xã Trù Hựu). Nhận được tin báo, CA xã Trù Hựu và CA huyện Lục Ngạn đã có mặt tại hiện trường, xác định danh tính nạn nhân là Lê Duy Hào. Kết qủa khám nghiệm tử thi ban đầu cho thấy nạn nhân bị rách vùng khóe mắt, có máu trong mũi, lưỡi bị rách, có máu tụ sau gáy, lá lách bị giập dẫn đến tử vong.
Qua điều tra, cơ quan CA xác định nguyên nhân sự việc được bắt đầu vào ngày 15/3, Hào có đi đám cưới một người bạn ở xã Quý Sơn (huyện Lục Ngạn). Do không mời được Hào uống rượu nên một số thanh niên, trong đó có Phạm Văn Trịnh đã nảy sinh mâu thuẫn với Hào.
Đến ngày ngày 17/3, Phạm Văn Trịnh đã đến CA huyện Lục Ngạn đầu thú. Tại cơ quan điều tra, Trịnh khai nhận do không mời được Hào uống rượu nên một số thanh niên, trong đó có Trịnh đã nảy sinh mâu thuẫn với Hào . Theo đó, sau khi rời khỏi đám cưới, Hào đã cùng Trịnh và 3 thanh niên khác đi uống nước để giảng hòa. Trong lúc uống nước, Trịnh đã tát Hào 4 cái, sau đó Trịnh vào bên trong thanh toán tiền nước, ở phía ngoài, 3 người còn lại lao vào hành hung Hào dẫn đến việc Hào tử vong.
Được biết, hiện CA huyện Lục Ngạn đã tiến hành triệu tập và ra quyết định tạm giữ hình sự với 3 đối tượng khác có nghi vấn liên quan đế vụ việc để điều tra, xác minh rõ nguyên nhân sự việc.

Tìm ra chân tướng rắn thần báo oán ở Đà Nẵng (!)

(Kiến Thức) - “Tôi công nhận 3 người đó có ăn thịt rắn nhưng cái chết của họ không gọi là bí ẩn. Họ uống rượu nhiều, trượt chân xuống sông chết, chết vì bị ung thư...”, Bà Lỳ nói.

Sau khi báo chí phản ảnh tại xóm Xoài (thôn 5, Hoà Khương, Hoà Vang, TP.Đà Nẵng), rắn thần báo oán khiến dân hoang mang, PV Kiến Thức đã tìm về tận nơi thì thực tế câu chuyện là...
Gốc gác tin đồn

Sau một cơn say

Cô là người không thích uống rượu và cũng chẳng uống được nhiều. Nhưng, tối hôm đó cô đã say.

Cô không biết mình đã về nhà bằng cách nào. Khi tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trên chiếc giường quen thuộc, bên cạnh là chồng: “Em tỉnh rồi à? Có mệt lắm không?”, vẻ mặt chồng cô không giấu nổi sự lo lắng. “Mệt thì không nhưng đau đầu”. Chồng cô đưa tay lên bóp đầu cho vợ, giọng nhẹ nhàng: “Có đói bụng không, để anh nấu cái gì ăn nhé. Đêm qua, nôn hết sạch rồi còn gì”. “Em nôn á?”, “Chứ còn gì nữa… Anh phải đi lau nhà, rồi giặt drap cả đêm đấy”. Cô cố gắng nhớ lại chuyện đêm qua nhưng đầu nặng trịch không nhớ được gì. Điều duy nhất cô nhớ được là cô đã uống rất nhiều rượu vì giận anh.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Anh hứa sẽ cùng cô đến dự bữa tiệc nhưng đến sát giờ anh lại gọi điện báo không đến được. Sếp của anh có việc đột xuất rất quan trọng muốn anh đi cùng. Là trợ lý, được sếp tin tưởng, anh không thể từ chối. Không chờ anh nói hết câu, cô cúp máy cái rụp. Nước mắt chực trào ra. Anh đâu biết tối nay cô còn cần anh hơn cả sếp của anh. Cô không muốn một mình đến đó, một nơi rất đông người, có cả người đã từng lừa dối, từng làm trái tim cô tổn thương, người đó cũng là khách mời. Cô muốn có anh đi cùng, không phải để phô diễn cảnh vợ chồng hạnh phúc trước mặt người đó mà chỉ để cho anh ta thấy: cuối cùng cô cũng đã tìm được người đàn ông xứng đáng với mình.

Cô diện bộ cánh đẹp nhất, trang điểm cầu kỳ hơn mọi ngày. Gạt những giọt nước mắt giận hờn, cô tự tin bước ra khỏi nhà. Bạn bè thoáng vẻ ngạc nhiên khi thấy cô đến muộn và chỉ có một mình: “Xin lỗi mọi người nhé, chồng mình có chút việc đột xuất, sẽ đến sau”. Cô nói điều trong lòng cô không nghĩ. Cô ngồi xuống ghế, thoáng nhìn đã nhận ra anh ta đang ngồi đối diện với mình. Bên cạnh anh ta là một cô gái nhỏ nhắn, trẻ trung trong chiếc váy cổ bèo màu hồng nhạt. Cô cười rất tươi chào họ. Anh nhìn cô, cái nhìn không khác ngày xưa là mấy nhưng nó không làm cô bối rối nữa. Cô lờ đi, chủ động chuyện trò vui vẻ với mọi người. Đang giữa bữa tiệc, anh ta và cô gái đứng lên xin phép về trước. Họ khoác tay nhau, thân mật, tình tứ ra dáng một cặp tình nhân lướt qua mặt cô... Một cảm giác chao vào lòng cô nhưng cô biết chắc đó không phải là sự tiếc nuối hay ghen tị.

Cô ngồi lại cùng bạn bè tới khuya. Uống vì niềm vui của bạn và nhiều hơn là vì giận chồng nên cô say. “Em có biết nhìn em say anh lo thế nào không?”. “Việc gì phải lo cho em?”. Anh ôm cô vào lòng: “Em là vợ anh, không lo cho em thì lo cho ai?”. “Thế anh mới biết lúc anh say, em cũng lo cho anh nhiều như thế nào”. “Anh biết rồi mà. Tối qua anh không thể sắp xếp được chứ anh đâu muốn để em đi một mình như vậy. Anh thực sự rất áy náy”, chồng cô hôn nhẹ lên má vợ thay lời xin lỗi. Rồi anh bưng bát phở bốc khói tự tay mình nấu, giục nịnh cô ngồi dậy và bón cho cô ăn. Khóe mắt ươn ướt vì hạnh phúc, cô tủm tỉm cười: “Mình thật ngốc nghếch khi cố uống thật say chỉ vì một lý do vớ vẩn”.

Đọc nhiều nhất

Tin mới