Bãi biển Lăng Cô. |
Trong hai năm trở lại đây, chính quyền địa phương đầu tư xây dựng một số lượng lớn khu nghỉ mát. Trong số đó có một số resort đạt tiêu chuẩn 5 sao. Nó trở thành điểm nghỉ ngơi thoải mái, sang trọng để khám phá, tìm hiểu lịch sử, văn hóa và vẻ đẹp tiềm ẩn của đất nước phương Đông này.
Lăng Cô nằm trên bờ biển miền Trung của Việt Nam, được ngăn cách bởi những cánh đồng trồng lúa và rừng nhiệt đới. Nơi đây tương đối yên tĩnh nên du khách có thể có những trải nghiệm mới lạ.
Vài năm trước đây, du khách chỉ cần đi đoạn đường ngắn từ làng chài là có thể đến bãi biển. Nhưng sau khi xây dựng thêm những công trình phục vụ du lịch, hành trình đó đã khá dài.
Đầu năm 2013, Lăng Cô có thêm khách sạn và khu nghỉ dưỡng Banyan Tree Lăng Cô, khách sạn Angsana bắt đầu mở cửa phục vụ du khách.
Đến đây, tôi được chào đòn bằng tiếng chuông lớn. Trong khi ngồi uống nước, nghỉ ngơi chờ làm thủ tục nhận phòng (hầu hết khách ở đây đều là VIP), tôi vẫn thích thú mở to mắt ngắm nhìn mọi thứ xung quanh dù khá mệt sau chuyến bay dài.
Bất cứ ai khi đến resort Banyan Tree Lăng Cô đều nhận thấy nơi đây vô cùng đẹp. Nó toát lên vẻ bình yên, thanh thản, không còn cảm giác bị vây hãm bởi tham vọng đời thường.
Hai bên resort là những ngọn đồi với khu rừng dày. Nơi đây nổi tiếng với những bức tường màu xám, mái nhà lợp ngói làm từ đất sét gạch và một chiếc cầu bộ hành bắc qua sông chạy dọc theo khu nghỉ mát và dẫn đến hành lang ngoài trời. Ngoài ra, Banyan Tree Lăng Cô còn có một chiếc hồ hình vuông lớn với đài phun nước như mưa.
Khu nghỉ mát trên gồm 49 biệt thự riêng rẽ. Khách du lịch sẽ được chở về phòng của mình trên những chiếc xe sân golf. Bạn có thể sử dụng phương tiện này bất cứ lúc nào hay có thể mượn một chiếc xe đạp.
Nơi tôi ở có khu vườn riêng, một hồ bơi nhỏ, bể tắm lớn có các tia nước nóng phun lên để xoa bóp cơ thể,….và một lối đi dẫn đến bãi biển. Tôi thường đi bộ dọc bãi biển vào lúc mặt trời mọc (khoảng 5h). Sau đó, tôi ra ngoài vườn ngồi ăn sáng, nghe tiếng chim hót và ngắm nhìn những cánh bướm xinh đẹp thường xuyên lui tới.
Lăng Cô có vị trí khá hoàn hảo bởi khoảng cách từ đó đến 3 di sản thế giới được UNESCO công nhận là Huế, Hội An và Mỹ Sơn khá gần.
Du khách có thể đi từ khu nghỉ dưỡng đến Huế chỉ với đoạn đường khoảng 2,4 km. Hệ thống đường giao thông ở đây rất tốt và tương đối an toàn. Tài xế phải tuân theo giới hạn tốc độ nghiêm ngặt khi lưu thông trên những con đường ở đây.
Khi đi qua những cánh đồng lúa bất tận, chúng tôi nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng người nông dân đội nón lá truyền thống Việt Nam và những đứa trẻ chăn trâu nô đùa vui vẻ dưới ánh mặt trời.
Những hạt thóc chín vàng được phơi khô bên lề đường cùng với đó là màu hồng của hoa sen, các ngôi mộ ở nghĩa trang được xây dựng, trang trí công phu nằm rải rác trên chuyến hành trình.
Với dân số 1,3 triệu người, tôi vô cùng ngạc nhiên khi lúc đầu nhìn thấy những người nông dân ở thành phố Huế không mặc trang phục truyền thống mà thay vào đó là quần áo hiện đại như đồ jeans.
Những đường phố ồn ào với tiếng xe tay ga, nhân viên văn phòng trẻ tuổi, các cặp vợ chồng và đôi khi là cả gia đình trò chuyện sôi nổi với nhau.
Sông Hương là ranh giới chia tách khu vực phía Nam phát triển hơn so với vùng phía Bắc của thành phố - nơi có di sản thế giới tọa lạc.
Vào ban đêm, Huế lung linh sắc màu với nhiều kiểu đèn lồng rực sáng. |