“Ác quỷ râu xanh” đất cảng trả giá vì “giải xui trinh nữ“

Lâm “già” “làm kinh tế” chỉ là một chiêu để che mắt thiên hạ, thậm chí rửa tiền.

Kỳ 11: Giang hồ đất cảng: Ác quỷ râu xanh
Cu Nên- Dung “Hà”- Lâm “già”, cái trục tội ác này đã khiến tình hình an ninh trật tự ở Hải Phòng những năm đầu thập niên 90 vô cùng phức tạp. Trong khi Dung “Hà” là người khôn ngoan, xảo quyệt ẩn mình để thống lĩnh giang hồ bằng mưu mẹo, thì cu Nên và Lâm “già” lại thích đình đám, dùng vũ lực để thực hiện ý đồ bành trướng của mình. Một rừng không thể có hai hổ dữ, thế nên Cu Nên và Lâm “già” thường xuyên đụng độ bất phân thắng bại với nhau trên chiếu giang hồ và nhiều phen Dung “Hà” phải ra tay giàn xếp thì mọi việc mới yên.
Kẻ tám lạng người nửa cân và cùng bị giang hồ liệt vào dạng đầu đất, võ biền như nhau nhưng nhìn tổng thể thì so với cu Nên, Lâm “già” vẫn hơn hẳn một cái đầu, bởi hắn đã khôn ngoan lấy tội phạm để làm kinh tế và ngược lại, lấy kinh tế để nuôi tội phạm.
Từ "lính mổ" thành trùm tội phạm
Ông trùm Lâm “già” tên đầy đủ là Ngô Thế Lâm, sinh năm 1956, nhà ở 251 phố Lê Lợi. Trước đây, khi chưa có tiếng tăm gì, mọi người gọi hắn là Lâm “phụ tùng”, bởi hắn kiếm ăn chủ yếu bằng nghề móc túi và đặc biệt là nghề chôm chỉa xe máy, tháo bán phụ tùng.
Về “tài” đạo chích của Lâm thì dân anh chị ở Hải Phòng bây giờ vẫn còn “kính nể”. Chiếc nan hoa xe đạp trên tay, với Lâm “già” thì không một loại khoá nào được gọi là an toàn. Thế nên, đã để mắt đến chiếc xe nào thì chỉ trong nháy mắt, chiếc xe đó đã biến mất như là có cánh.
Mỗi phi vụ “mổ” xe, Lâm “già” thường khôn ngoan găm chiếc xe đó ở một nơi bí mật, rồi cứ tháo dần phụ tùng đem bán cho các cửa hiệu sửa chữa xe máy quen biết ở trong thành phố. Sau này, khát tiền, không chơi trò bán phụ tùng nữa, hắn làm biển số giả, rồi đục lại số khung số máy đem bán cả chiếc ra ngoài các tỉnh lân cận.
“Ac quy rau xanh” dat cang tra gia vi “giai xui trinh nu“
Trùm giang hồ Lâm "già" khi mãn hạn tù. 
Chính trò này đã khiến giang hồ đất Cảng Lâm “già” một lần phải sa vào vòng lao lý, hắn bị công an Hà Bắc bắt cùng với chiếc xe vừa ăn cắp được. Ra trại, năm 1990, Lâm về cảng cá Máy Trai làm nghề bốc vác. Và, chính tại cảng cá này, tên tuổi Lâm đã nổi như cồn và hắn đã thu nạp được rất nhiều đệ tử.
Không như Cu Nên hay bất cứ tay đầu gấu chính hiệu nào, bởi cho đến bây giờ, dân anh chị Hải Phòng vẫn khẳng định, Lâm là một thằng nhát hơn thỏ đế. Dáng người lẻo khoẻo, đánh đấm không phải là thế mạnh của y. Lâm có may mắn là đã gặp rồi rất thân thiết với một ông chủ của tổ hợp đánh bắt cá ở mãi trong Bình Định. Chính nhờ mối quan hệ ấy mà mỗi lần đánh bắt về, Lâm được ông ưu tiên giao cho việc tìm người khuân vác hàng cũng như tìm mối tiêu thụ. Nhờ đó mà tất cả những tay bốc vác ở cảng cá muốn có việc làm đều phải cầu cạnh y và cũng nhờ đó, Lâm giàu lên nhanh chóng.
Có tiền, hắn tỏ ra nghĩa hiệp, thỉnh thoảng xoè ra để cứu giúp người này, kẻ nọ đang lâm vào cảnh khốn khó, nguy nan. Thế nên, chẳng phải chào mời, nhiều tay bốc vác tiền án, tiền sự… nhiều hơn tiền mặt đã nguyện theo Lâm.
Thành “ông chủ”, Lâm đã đoạn tuyệt với cái biệt hiệu “phụ tùng” và giang hồ bắt đầu gọi hắn là Lâm “già”, cái tên bắt nguồn từ chính vóc dáng già nua của hắn. Sinh năm 1956 nhưng trông Lâm lúc nào cũng lọm khọm như một nông dân lam lũ. Mặt Lâm thì chảy xệ, bèo nhèo, dúm dó. Bộ mặt ấy sẽ hợp hơn nếu hắn là một ông lão tuổi đã lục tuần.
Có tiền, có đàn em, vẫn tiếp tục “cai quản” quân bốc vác ở cảng cá nhưng với con mắt nhìn xa trông rộng, năm 1992, Lâm “già” nhoai về thành phố đứng ra thành lập tổ xích lô du lịch. Đây là tổ xích lô chuyên chở khách Tây và kiêm luôn việc phục vụ đám cưới, đám hỏi đầu tiên ở Hải Phòng. Đã có lúc tổ xích lô này lên tới cả trăm chiếc và tất cả các khách sạn trong thành phố đều được Lâm bao thầu việc chở khách đi thăm quan, dã ngoại.
Không dừng lại ở đó, Lâm tiếp tục “vươn vòi bạch tuộc” vào lĩnh vực chăn nuôi và kinh doanh nhà hàng. Y đấu thầu rất nhiều hồ thả cá quanh thành phố và hồ đào Lạch Tray, sào huyệt của Lâm cũng nằm trong những “gói thầu” trên. Tại hồ đào này, Lâm đã cho thiết kế xây dựng rất công phu và đầy… bí hiểm. Phía trên là bãi đỗ xe, nhà hàng còn phía dưới là một dãy hàng chục quán gỏi dựng chênh vênh trên mặt nước và được nối với nhau bởi một cây cầu độc đạo. Mỗi quán được trang trí đầy đủ rèm che và giàn đèn thì luôn mờ ảo. Vào ban ngày ban mặt mà cứ lọ mọ như ở ban đêm. Nhiều khách không quen bước chân vào trong những quán gỏi đó thấy ớn nổi da gà.
Tuy cho rằng, việc Lâm “già” “làm kinh tế” chỉ là một chiêu để che mắt thiên hạ, thậm chí rửa tiền, nhưng phải thừa nhận, Lâm “già” có óc kinh doanh. Tất nhiên, để có được sự xuôi chèo mát mái đó Lâm “già” hoàn toàn phải nhờ đến đám đàn em ngỗ ngược của mình. Gặp trở ngại, thương lượng không được là ngay lập tức Lâm dùng “luật rừng” để giải quyết. Ngay đội xích lô, thấy Lâm ăn lên làm ra, nhiều người có tiền cũng định nhảy vào, nhưng chỉ được một thời gian ngắn là phải giải tán bởi nhiều nguyên do mà tất cả những nguyên do ấy đều có bàn tay Lâm “già” “đạo diễn”.
Giải xui… thêm xúi
Băng nhóm của cu Nên, rồi Dung “Hà” lần lượt sa lưới pháp luật đã khiến Lâm “già” hoang mang cực độ. Đây cũng là chủ đích của cơ quan công an bởi hồ sơ về những tội lỗi của Lâm chưa có nhiều và chưa đủ thuyết phục để kết tội y. Chính vì thế, xoá bỏ băng nhóm Lâm “già” thì “rung cây” để thú dữ sợ hãi mà tự giải tán đàn em, ra khai báo tất cả tội lỗi của mình là cách làm duy nhất.
Và, cách phá án cũng đã gần thành công bởi đã có lần, Lâm “già” qua môi giới, xin gặp một cán bộ công an, người có vai trò hết sức quan trọng trong chuyên án về y lúc bấy giờ. Lâm dò hỏi về số phận của mình và bằng một đòn phủ đầu, cán bộ công an này đã khuyên Lâm nên gói ghém vũ khí, giải tán đệ tử ra hàng rồi thành khẩn khai báo tất cả tội lỗi của mình.
Lúc ra về, Lâm “già” đã rất sợ hãi, y hứa là sẽ làm theo lời khuyên đó và rất mong được pháp luật rộng lượng khoan hồng. Thế nhưng, khi về không biết nghe ai “quân sư” rằng, nếu ra hàng thì ngay lập tức y và đồng bọn sẽ bị kết tội rất nặng, khó có ngày nhìn lại ánh sáng mặt trời. Đang lúc cam go, rối tung rối mù mọi thứ đó thì nhà Lâm lại bị đàn em Cu Nên xả súng vào làm Long “sẹo”, đệ tử ruột của y bị thương rất nặng.
Giang hồ Hải Phòng đồn rằng, ngay sau đêm bị tập kích đó, điều tra, biết là do Cu Nên làm, Lâm “già” đã cho đàn em đến nhà Nên đáp trả bằng cả băng AK, đồng thời triệu tập đệ tử để ăn thua tới cùng với Nên và đồng bọn. Về lực lượng, Lâm “già” chẳng ngại gì Nên, thậm chí “đàn ong” của y còn mạnh hơn Nên rất nhiều.
Tứ phía đều bị công kích, quán xá thì tự nhiên vắng khách lạ lùng, Lâm “già” đâm cáu bẳn, bần thần dù đám đàn em thân tín đã bày mọi cách để mua vui.
Tối ngày 9/4/1995, sau một chầu nhậu bê bết cùng đám chiến hữu, về đến quán gỏi ở hồ đào Lạch Tray dù cũng đã quá nửa đêm, nhưng y không sao chợp mắt. Thấy đại ca mặt mày ủ rũ, thất thần, Nguyễn Đức Hoà (tức Hiệp) cũng một đệ tử thân tín của Lâm sà đến, dốc bầu tâm sự. “Dạo này xúi quá anh ạ! Làm ăn thì chẳng ra sao mà đi đến đâu cũng nghe mọi người nói công an sắp sờ gáy bọn mình. Em cũng thấy ớn lắm, anh ạ!”. “Biết rồi, việc ấy chú mày cứ để anh lo!”, Lâm “già” vừa nằm vừa thủng thẳng đáp lời thằng đệ tử. “Hay đại ca giải đen đi, xem tình hình có khá lên không?”. “Anh mày đã ngấy tận cổ cái món cầy tơ rồi chú ạ! Ngấy lắm, vậy mà cũng chẳng giải quyết gì!”. “Món đó ngấy là phải, anh có xem phim chưởng không, em thấy trong phim, người ta giải đen bằng “gái tơ” đấy, hiệu nghiệm lắm!”.
Nghe đến đây, Lâm “già” ngồi bật dậy, mắt sáng như vớ được vàng. Biết mình đã “gãi đúng chỗ ngứa” của “bề trên”, Hoà cười rinh rích. “Đêm hôm thế này thì tìm đâu ra gái tơ mà chú mày nhiều chuyện. Thôi, chú để anh yên!”. “Ối giời, anh khinh thằng em này quá, thằng em đã nói vậy thì phải bố trí được cho anh chứ!”.
Nói rồi Hoà khoe, bên nhà lán cây cảnh nhà bà Trần Thị Lan ở ngay gần đó có 3 cô giúp việc mới đến, trong đó cháu Phạm Thị H, (cháu bà L. ở Ninh Bình ra), mới vừa 14 tuổi, là người mà y đã để ý để “dâng” cho “đàn anh” từ mấy hôm trước. “Hay, chú sang đấy bắt một đứa về đây để anh “làm thịt” xem sao. Đen đủi quá!”.
Lâm “già” vỗ đùi khen sự thông minh, lanh lẹ của thằng đệ tử. Được lời khen ngợi của “bề trên”, Hoà cười tít mắt và ngay lập tức y rủ thêm Dương Đình Cường (tức Cường “cá”) vội vàng lồng sang lán cây cảnh của bà Lan. Đêm đó, bà Lan ngủ ở nhà, ngoài lán chỉ có 3 cô giúp việc. Hoà, Cường “cá” cầm đèn pin ập đến, dọi vào mặt đánh thức tất cả dậy. “Dậy ngay, có lệnh kiểm tra giấy tờ đây!”.
Vừa quát, Hoà vừa túm chăn, giật ngược. Tỉnh dậy, thấy Hoà, Cường đang sằng sặc cười khả ố, biết là đã có chuyện chẳng lành, hai cô Bùi Thị V, Dương Thị H vội ù té chạy sang khách sạn Bông Sen ở ngay gần đó. Cháu H thì lớ ngớ nên đã không thể thoát thân. Lôi H sang quán gỏi, bàn giao cho đại ca xong, Cường “cá” và Hoà lên xe máy phóng đi.
Trong quán, chỉ còn Lâm “già” với cháu H và y đã thực hiện hành vi đồi bại của một con quỷ mất hết tính người mặc cháu H chỉ đáng tuổi con y van xin thảm thiết.
“Cứu chúa” bất thành
Chuyện “giải xúi” đồi bại của Lâm “già” nhanh chóng vỡ lở. Sợ bà Lan tố cáo tội ác của mình, ngay sáng hôm sau, một đàn em của Lâm “già” đã bày mưu để y thoát tội. Một mặt, Lâm “già” cho người đến xin thương lượng với vợ chồng bà Lan là Lâm sẵn sàng bồi thường tiền, vàng bao nhiêu tuỳ ý. Cùng lúc đó, tại lán bảo vệ quán gỏi, Lâm cho người trói quẹo khửu tay Nguyễn Đức Hoà bằng sợi dây thép, rồi vờ liên tiếp tra tấn Hoà, để tung tin, chính Hoà chứ không phải y làm trò đồi bại tối qua.
Cứ mỗi lần có khách đến, Lâm lại sai người ra vừa đánh Hoà vừa chửi: “Anh Lâm dạy mày thế nào mà mày lại dám làm cái việc bôi gio trát trấu thế hả! Mày làm mất mặt đại ca! Mày phải đền tội!”. Cứ sau mỗi câu chửi, là Hoà lại “nhận” cả sê-ri những cú đấm đá… “như trời giáng”. Y luôn mồm kêu gào: “Em biết tội rồi, đại ca tha cho em. Bắt em đi tù em cũng chịu. Đại ca tha cho em!”.
Thế nhưng, quá căm phẫn trò đồi bại của Lâm, càng căm phẫn hơn khi thấy hắn trơ trẽn dùng tiền và màn kịnh vụng về để che mắt, bịt miệng mình, bà Lan vẫn khăng khăng quyết định tố cáo tội ác của Lâm.
Thấy “thương lượng bằng tình cảm” không xong, Lâm “già” tức giận quyết định dùng trò đao búa giang hồ. Một tuần sau, sáng 17/4/1995, khi đang ngồi nhặt rau ở trước cửa hàng, bỗng có 4- 5 tên kính đen, mũ phớt phóng xe máy ập vào. Biết là có chuyện chẳng lành nhưng chưa kịp chạy thì chúng đã rút lê, kiếm chém liên tiếp vào lưng, vai bà khiến bà gục ngay tại chỗ. Sự việc xảy ra chỉ trong chớp mắt khiến mọi người chẳng kịp lao vào can thiệp.
Bà Lan được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện Việt-Tiệp, và tất nhiên, toàn bộ sự việc đã được cơ quan công an làm rõ. Lệnh bắt khẩn cấp Lâm “già” đã được thi hành ngày 18/4/1995 khi y đang lẩn trốn ở xã ven biển Đông Hải (An Hải). Với hai tội danh hiếp dâm trẻ em và giết người, (các hành vi phạm tội khác vẫn đang được cơ quan công an tích cực điều tra), tại phiên toà ngày 28/10/1995, Lâm “già” đã phải lĩnh án 16 năm tù.
Bản án nghiêm minh này đã được dư luận, nhân dân hết sức đồng tình nhưng quan trọng hơn là bản án đã loại bỏ ra khỏi đời sống cộng đồng một tên trùm giang hồ khét tiếng.
Mời quý độc giả xem video:

Sự thật sốc về những trùm xã hội đen khét tiếng VN

(Kiến Thức) - Có nhiều sự thật của những tay trùm xã hội đen khét tiếng Việt Nam có thể khiến thiên hạ ngã ngửa, không tin.

Ăn cơm tù nhiều hơn cơm nhà

Cuộc chiến sống còn của 2 đệ tử Lâm 'già' trong thế giới ngầm

Ngày ấy trong thế giới ngầm, đám đàn em của Long chỉ cần giáp mặt với đám “ong ve” của Giới “trâu” sẽ ngay lập tức bị truy sát. 

Sau khi bà trùm Dung “Hà” bỏ mạng ở Sài thành và đại ca Lâm “già” quyết định “rửa tay gác kiếm”, không ít những đệ tử ruột của hai trùm giang hồ này muốn ngoi lên chiếm lĩnh ghế trống của các bậc tiền bối. Đáng kể nhất phải kể đến Long “tuýp”, đại đệ tử của Lâm “già”. Tuy nhiên, con đường để ngồi vào “mâm trên” trong thế giới ngầm của Long cũng chẳng hề bằng phẳng khi ngập tràn cả máu và nước mắt. Dựng... “cơ đồ” Những năm thuộc thập kỷ 90 của thế kỷ trước, khi mà “thế chân vạc” Dung “Hà”- Lâm “già”- Cu Nên còn tồn tại ở Hải Phòng, lúc đó Long “tuýp” mới chỉ là một gã lăng xăng làm việc vặt cho đại ca Lâm. Sinh năm 1972, tên đầy đủ là Trần Thanh Long, gia đình thuộc diện lao động thuần túy ở khu vực Lê Chân, từ nhỏ Long “tuýp” đã phải đối diện nhiều khó khăn, vất vả. Dù sống ở giữa thành phố náo nhiệt như Hải Phòng nhưng Long cũng chẳng được hưởng nhiều ưu ái về vật chất.
Cuoc chien song con cua 2 de tu Lam 'gia' trong the gioi ngam
Không nghe lời sư phụ Lâm “già”, Long “tuýp” gây chiến rồi mắc họa. (Ảnh minh họa) 
Học hành dở dang, Long sớm lăn lộn với xã hội trong cuộc mưu sinh đầy vất vả. Làm quen với đám “ong ve” ở một số khu vực xóm liều ở quận Lê Chân, ngay từ khi chưa tròn 10 tuổi, Long đã biết ăn cắp, móc túi. Đến năm 12 tuổi, Long cầm đầu một nhóm “trẻ trâu” hành nghề móc túi ở bến xe Tam Bạc. Đến tuổi 16, Long nhanh chóng trở thành một tay giang hồ được nhiều người biết tới. Long chơi bời rất nhiều nhưng chưa bao giờ tiêu đến dù là một xu cắc bạc của gia đình. Có lẽ trong sâu thẳm Long cũng hiểu được sự vất vả của cha mẹ nên dù có sa đọa vào tệ nạn, gã vẫn biết không để bố mẹ phải phiền lòng. Ở độ tuổi mới lớn, Long đã nổi tiếng với bản tính manh động nhưng rất lạnh lùng và mưu mô. Ngoài ra, Long còn được các đàn anh, đàn chị đánh giá là kẻ biết “kính trên nhường dưới”. Dĩ nhiên, với một con người “tuổi trẻ, tài cao” như Long chắc chắn sẽ được lọt vào “mắt xanh” của các đại ca. Cu Nên đã nhiều lần cho người mời Long về dưới trướng của mình nhưng y đều khéo léo từ chối. Chỉ đến khi đích thân đại ca Lâm “già” ngỏ lời, Long mới đồng ý. Bởi trong mắt Long, đại ca Cu Nên chỉ là kẻ cục cằn, thô lỗ, ngoài biết đến đâm chém ra thì chẳng có chút mưu lược nào. Trong khi đó, Lâm “già” lại là một trùm giang hồ có tiếng là sống biết điều, quan tâm đến đàn em. Vì vậy, Long đã lựa chọn thờ Lâm “già” làm vị “minh chủ” phần vì nể trọng tiếng tăm, phần vì cảm nhận tính cách của đại ca cũng gần tương đồng với mình. Về dưới trướng Lâm “già”, Long nhanh chóng lấy được “số má” cho riêng mình. Nhiều lần Long một mình vác đao đi “xử” cả tá đám “ong ve” thường hay quấy nhiễu ở những khu vực làm ăn của đại ca Lâm. Thế nhưng chỉ đến khi Long ra mặt bảo vệ đại ca trước đàn em hung bạo của Cu Nên thì giang hồ đất Cảng mới thực sự nể trọng y. Thời đó, ai cũng biết giữa Lâm “già” và Cu Nên có một mối thù không đội trời chung bởi người nào cũng muốn mình là số 1 ở đất Cảng. Cũng vì lý do này, không ít lần Cu Nên đã cho đàn em đến gây hấn với Lâm. Bữa đó, Long xách dao đứng trước đám đông đàn em của Cu Nên tuyên bố hùng hồn: “Nếu ai muốn động đến đại ca Lâm hãy bước qua xác tao”… Hành động đó khiến cho không ít kẻ phục sát đất và đối với Lâm “già”, gã đệ tử này đương nhiên trở thành cánh tay phải của hắn. Mãi sau này, đến khi Lâm “già” xộ khám, băng đảng có phần tan rã thì Long mới tách ra xây dựng “cơ đồ” cho riêng mình. Với uy danh có sẵn, chẳng mấy chốc Long đã có chỗ đứng vững chắc trong “nghề” bảo kê, cầm đồ, cho vay nặng lãi, tổ chức đánh bạc… ở Hải Phòng. Kể từ đó, cái tên Long “tuýp” đã trở thành một thế lực ở đất Cảng.
Cuoc chien song con cua 2 de tu Lam 'gia' trong the gioi ngam-Hinh-2
 Chân dung Xuân đàn ông – kẻ ra tay hạ sát Long “tuýp”.
Cuộc chiến giang hồ Nói về cuộc đời dọc ngang một thủa của Long “tuýp”, sẽ thật thiếu sót nếu không nhắc đến hai nhân vật rất gắn kết với gã đại ca này, trong đó một người giúp Long leo lên vị trí cực cao trong giang hồ, còn một kẻ đã lạnh lùng tiễn y về chầu trời. Trong đó, người thứ nhất là Giới “trâu”, tên đầy đủ là Nguyễn Văn Giới, giang hồ đất Cảng vẫn gọi đây là “đại hộ pháp” của bà trùm Dung “Hà”. Đi theo đàn chị khi còn là cậu choai choai, có cái biệt danh Giới “trâu”cũng bởi vì gã là kẻ máu lạnh và rất to khỏe. Gần như các cuộc chém giết, thanh trừng mà bang đảng Dung “Hà” thực hiện, Giới “trâu” bao giờ cũng là kẻ đi đầu. Trong số đàn em của mình, Dung “Hà” rất “kết” Giới “trâu” ở điểm dễ sai bảo và sẵn sàng xả thân vì đàn chị. Cũng vì thế, khi Dung “Hà” bị công an truy đuổi gắt gao phải “Nam tiến” để mưu sinh, trong số đoàn tùy tùng đi theo, Giới “trâu” là người đầu tiên được đàn chị lựa chọn. Được sự nâng đỡ của đàn chị khi cho cùng tổ chức một sòng bài trên quận 1 nên chỉ trong một thời gian ngắn, Giới cũng đã ngồi lên “mâm trên” trong giới giang hồ Sài thành. Bởi vậy, khi đàn chị bị Năm Cam sai đàn em bắn chết, Giới “trâu” như phát điên. Gã la hét, đập phá và thề sẽ truy bằng được kẻ nào hạ sát Dung “Hà” để uống máu tươi, cắt đầu tế chị. Tuy nhiên, sự điên cuồng của Giới chẳng thể thực hiện được vì sau đó công an đã mạnh tay ngăn chặn. Bị truy đuổi gắt gao, Giới buộc phải bỏ đất Sài Gòn để quay về Hải Phòng. Thế nhưng khi trở lại mảnh đất xưa, lúc này, sự phân chia địa bàn của giới giang hồ đã có nhiều thay đổi. Không chịu để bị “phá giá”, Giới cùng đàn em của mình đã thực hiện cuộc “càn quét chém giết” để lấy lại số má. Giới lệnh cho đàn em vác kiếm ra phố, cứ thấy thằng nào “ngứa mắt” là chém, cứ xả đao trước rồi nói chuyện sau. Với cái lệnh “lấy số” đó, Giới “trâu” đã nhiều phen đụng độ với Long. Ngày ấy, đám đàn em của Long chỉ cần giáp mặt với đám “ong ve” của Giới “trâu” trên phố sẽ ngay lập tức bị truy sát. Thậm chí, có vài lần Giới còn cho đàn em đến tận nhà của Long để gây chiến. Không để cho băng nhóm của Giới lộng hành, Long “tuýp” đã vạch ra một kế hoạch tỉ mỉ để tiêu diệt kẻ “coi trời bằng vung” này. Tận dụng cơ hội đám đàn em của Giới “trâu” vừa bị tổn thất nặng nề sau cuộc đụng độ với một băng nhóm khác, Long đã cho đàn em tìm đến thách đấu với đại thủ này. Dĩ nhiên, với máu điên của mình, Giới lập tức nhận lời một cách đầy ngạo nghễ. Địa điểm “huyết chiến”được chúng lựa chọn là một khu vực hoang vắng nằm ở quận Hải An (Hải Phòng). Chấp nhận “thí tốt”, Long cho vài đàn em vác sung bắn đạn gém đến điểm hẹn từ trước để phục sẵn. Trong khi băng nhóm của Giới kéo “hùng binh” với vài chục đối tượng tay đao tay búa tới thì nhóm của Long chỉ có vài người. Nhìn mấy tên “tép riu”của băng đảng của Long đứng nghênh chiến, Giới “trâu” vô cùng tức giận vì cho rằng mình đã bị coi thường. Gã hò hét kêu đàn em truy sát mấy đệ tử của Long mà không biết đã rơi vào ổ phục kích của ông trùm Long “tuýp”. Thấp thoáng thấy bóng dáng đối thủ, ngay lập tức đám đệ tử của Long đã nổ súng liên tiếp. Những mảnh đạn văng tứ phía khiến cho không ít kẻ đổ gục ngay tại chỗ. Sau cuộc đụng độ này, đám đàn em của Giới kẻ thì bị dính đạn, kẻ thì bị công an bắt. Mặc dù bị thương nhưng Giới vẫn nhanh chân chạy thoát và từ đó biệt tích giang hồ. Sau này giang hồ đất Cảng truyền tai nhau rằng, nhờ sự giúp đỡ của các chiến hữu, Giới “trâu” đã được đưa sang nước ngoài để chữa trị nhưng vì vết thương quá nặng nên đã bỏ mạng nơi xứ người. Về phần Long “tuýp”, sau khi hạ gục đệ tử của Dung “Hà”, băng nhóm của trùm giang hồ này càng lên “như diều gặp gió”. Gần như chẳng có băng nhóm nào dám động đến Long và gã mặc sức tác oai tác quái. Vậy mà cuối cùng Long “tuýp” đã bị hạ sát dưới tay một ả đàn bà “kém phân” gã rất nhiều trong giới giang hồ đất Cảng.

Đọc nhiều nhất

Tin mới