8 năm mới có con, vợ phát hiện chồng làm người khác có thai

'Biết rằng đó là một nỗi bất hạnh, nhưng thà như vậy còn hơn là em phải sống chung chồng với người khác'.

8 năm mới có con, vợ phát hiện chồng làm người khác có thai

Em từng nghĩ trên đời này, nếu ông trời lấy đi của người khác thứ này thì sẽ bù đắp bằng thứ khác. Vậy mà bây giờ, cuộc đời em gần như chẳng còn gì nữa.

Em và chồng yêu nhau 3 năm mới đi đến kết hôn. Khi bắt đầu mối quan hệ yêu đương, bọn em đã cùng nhau khởi nghiệp. Thời gian đầu vất vả lắm, tiền không có nên hai đứa chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện đi du lịch hay hưởng thụ gì cả.

Thậm chí vào những ngày kỷ niệm, bọn em cũng chỉ ăn uống tại nhà thay vì ra nhà hàng để tổ chức.

Yêu nhau được mấy năm thì kinh tế của bọn em có ổn định hơn. Lúc này, anh chủ động cầu hôn và nhận được lời đồng ý của em. Đám cưới bọn em diễn ra như một cái kết viên mãn dành cho cả hai.

8 nam moi co con, vo phat hien chong lam nguoi khac co thai

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Khi đến với nhau, hai bọn em chẳng có gì. Vậy mà lúc về chung một nhà đã có xe, có nhà, cặp nhẫn cưới cũng là nhẫn kim cương có giá cả trăm triệu. 

Nhiều người nhìn em trong ngày cưới mà trầm trồ, bảo em tốt phước nên mới lấy được người chồng tốt như vậy. Nhưng mọi người không hiểu, để có được như vậy, chính em cũng phải trầy trật lắm chứ. Kết hôn xong, bọn em thả để có con luôn.

Chồng em còn trêu bảo phải đẻ cả một đội bóng mới được. Vì cả hai gia đình đều ít người, ông bà cũng mong cháu lắm rồi.

Vậy mà cả năm trời vẫn không có tin vui các chị ạ. Em sợ nên đi khám bác sĩ thì họ bảo do niêm mạc tử cung mỏng, em lại bị buồng trứng đa nang nên chuyện thụ thai mới khó khăn. Chồng em đi khám thì hoàn toàn bình thường. Thành ra nhiều lúc nhìn chồng, em cứ thấy có lỗi vì mỗi chuyện sinh con mà mình cũng không làm được. 

Những năm đầu, vợ chồng em cũng tìm đủ mọi cách để có thai. Từ việc thả có thai tự nhiên cho đến việc dùng đến y học. Ngay cả việc kích trứng và thụ tinh ống nghiệm, em cũng làm rồi.

Người ta thì hiếm muộn vài năm có tin vui, còn em chẳng hiểu sao mà con mãi không đến. Các chị không biết đâu, chuyển phôi xong, em về nhà nằm treo chân không làm gì cả. Mọi sinh hoạt đều thực hiện trên giường và có người phục vụ.

Vậy mà cuối cùng, em vẫn không thể giữ được thai. Nói thì nhiều người không tin chứ bụng em tiêm kích trứng cả nghìn mũi, đau đớn và tốn kém lắm. Thấy em như vậy, chồng cũng xót xa. Anh còn bảo:

“Thôi em ạ, con cái là lộc trời cho. Mình cứ cố mà không được thì biết làm sao. Anh thấy mình xin con nuôi cũng được. Thời giờ người ta cũng nhận con nuôi nhiều lắm”.

Em biết, chồng bất lực lắm mới phải nói ra những điều đó. Thế rồi bọn em cũng quyết định đợi vài năm nữa sẽ xin con nuôi. Còn việc chạy chữa để có con, em đã không còn quan tâm đến nữa rồi. Bây giờ khi nào rảnh thì hai đứa đi du lịch.

Nếu không, bọn em sẽ dành thời gian để hưởng thụ những thứ khác. Chồng em bảo cứ chơi đến lúc nào chán thì nhận con nuôi cũng được.

Vậy mà đợt này, em thấy cơ thể mình có nhiều biểu hiện khác lạ. Biết là những biểu hiện ấy thường xuất hiện khi mang bầu nhưng vì đã từng mừng hụt quá nhiều lần nên lần này, em cũng để kệ như vậy.

Cho đến hôm vừa rồi, em có lịch đi khám sức khỏe tổng quát. Khi đến phòng chụp x quang, em định vào nhưng lại lăn tăn, nghĩ sợ mình có thai nên chạy đi mua que thử trước rồi mới chụp  chiếu sau cũng không muộn.

Thế mà lên 2 vạch đỏ chót thật các chị ạ. Lần đầu được cầm que thử thai 2 vạch sau 8 năm kết hôn, em không tin vào mắt mình nữa. Sau khi siêu âm, bác sĩ nói em đã có thai được hơn 4 tuần. Còn bảo việc có thai của em chẳng khác gì trúng độc đắc, vì chạy chữa bao năm không được, bây giờ thả tự nhiên thế này mà có thì tốt quá. 

8 nam moi co con, vo phat hien chong lam nguoi khac co thai-Hinh-2

Mặc dù vậy, em vẫn chưa báo tin mình có bầu cho chồng biết. Chỉ còn hơn tháng nữa là sinh nhật chồng, em muốn lúc ấy sẽ lấy chính tin này để làm quà sinh nhật anh. Có lẽ đó sẽ là món quà ý nghĩa nhất. Thế nhưng người tính chẳng bằng trời tính.

Dạo này chồng em rất hay đi sớm về khuya. Mà hôm nào anh cũng trằn trọc mãi mới ngủ được. Em sợ việc làm ăn của chồng có vấn đề nên mới gặng hỏi. Không ngờ anh quay sang ôm em và khóc: “Anh xin lỗi em, anh sai rồi”.

Và anh nói mình đã làm một người phụ nữ khác có bầu được 6 tháng. Bây giờ cô ta đòi danh phận, còn bọn em thì dù sao vẫn chưa có con nên cũng không có sợi dây nào ràng buộc giữa hai đứa.

Nghe chồng nói, em biết anh đang có ý định ly hôn. Nhưng làm sao đây, chính em cũng đang có thai cơ mà? Hôm ấy, em đã nằm suy nghĩ cả đêm.

Em đồng ý ly hôn, cũng không nói về việc mình mang thai. Con em chưa kịp chào đời đã phải chứng kiến bố mẹ ly hôn. Biết rằng đó là một nỗi bất hạnh nhưng thà như vậy còn hơn là em phải sống chung chồng với người khác.

Có điều khi nghe chuyện, bố mẹ em nhất quyết phản đối. Ông bà bảo con em không có tội, nó xứng đáng được sống trong gia đình đầy đủ cả bố mẹ. Em lăn tăn quá, theo các chị, em nên giải quyết chuyện này thế nào đây? 

Bi hài chuyện anh em chung vợ giữa đại ngàn Trường Sơn

(Kiến Thức) - Câu chuyện anh em ruột chung vợ, chị em ruột chung chồng đang là một dấu lặng của đồng bào dân tộc ít người ở huyện A Lưới, Thừa Thiên - Huế.

Bi hài chuyện anh em chung vợ giữa đại ngàn Trường Sơn

Trải qua nhiều thế hệ, đồng bào người Ka Tu, Tà Ôi, Pa Kô, Vân Kiều ở huyện A Lưới (Thừa Thiên - Huế) vẫn còn duy trì nhiều nét đẹp văn hoá của cha ông để lại. Tuy nhiên, bên cạnh đó, cuộc sống của đồng bào các dân tộc thiểu số nơi đại ngàn Trường Sơn xứ Huế vẫn còn nặng nề nhiều hủ tục trong ma chay cưới hỏi…

Chung vợ là chuyện bình thường
Đồng bào dân tộc thiểu số ở huyện A Lưới (Thừa Thiên – Huế) sinh sống giữa núi rừng Trường Sơn hùng vỹ, nơi không lãng mạn nên thơ như cảnh núi rừng ở Tây Bắc, cũng không ồn ào, mạnh mẽ như núi rừng Tây Nguyên nhưng vẫn có nhiều nét văn hoá mang tính chất đặc thù rất riêng.
Nhờ có sự quan tâm của Đảng và các cấp chính quyền nên những năm gần đây, cuộc sống của họ đã và đang từng ngày được cải thiện. Tuy nhiên, trong ma chay, cưới hỏi còn nặng nề nhiều hủ tục. Câu chuyện về cảnh anh em ruột cùng lấy chung một người vợ đang là một dấu lặng buồn với đồng bào dân tộc thiểu số cũng như chính quyền địa phương nơi đây.
Cuộc sống khó khăn của đồng bào Tà Ôi, Pa Kô, Tà Ôi ở huyện A Lưới
 
Cuộc sống khó khăn của đồng bào Tà Ôi, Pa Kô, Tà Ôi ở huyện A Lưới
Đang là mùa mưa nhưng chúng tôi vẫn được những chiến sỹ biên phòng A Đớt, thuộc huyện A Lưới dẫn đi thăm đồng bào dân tộc Tà Ôi và Pa Kô thuộc xã Đông Sơn. Đồng chí Trung uý Nguyễn Bá Truyền cho biết: “Ngày nay chuyện hai anh em lấy chung một vợ, hay hai chị em lấy chung một chồng nơi đây vẫn đang tồn tại khá nhiều. Chúng tôi đã có nhiều biện pháp, phương án để hạn chế tình trạng nói trên nhưng do nó đã ăn sâu vào ý thức của người dân nên cần phải có những khoảng thời gian nhất định. 

Tôi có điên đâu mà chung chồng với người khác?

Tôi nhìn người đàn ông mà mình đã từng biết, từng yêu thương, tôn thờ; bất giác thấy lòng trào lên một sự khinh bỉ rất khó tả. 

Tôi có điên đâu mà chung chồng với người khác?

Nếu tính cả những năm tháng học phổ thông thì chúng tôi đã biết nhau đến 12 năm trước khi cưới. Cộng thêm 8 năm vợ chồng thì tôi và Nguyên đã có với nhau tròn 20 năm kỷ niệm vui buồn.

Trước cột mốc kỷ niệm 8 năm ngày cưới, tôi không bao giờ có suy nghĩ rằng đến một lúc nào đó tình cảm giữa chúng tôi sẽ phai nhạt. Ấy vậy mà bây giờ điều đó đã xảy ra.

Đau hơn cho tôi là nó xảy ra đã mấy năm nay chứ không phải chỉ mới một ngày, một buổi. Trong khi vẫn đóng tròn vai một người chồng thủy chung, một người cha tận tụy thì bên ngoài Nguyên đã có người đàn bà khác. Mối tình của họ đã đơm hoa kết quả là một đứa con gái 3 tuổi.

Nếu như mẹ tôi không đột ngột bị bệnh khiến hai mẹ con phải rút ngắn chuyến nghỉ mát ở Nha Trang thì tôi còn bị lừa phỉnh không biết đến bao giờ. Không muốn Nguyên lo lắng, tôi đã không báo trước cho anh biết là hai mẹ con sẽ về trong đêm.

6h sáng, tôi về đến nhà. Bấm chuông mãi vẫn không thấy Nguyên ra mở cửa, tôi tưởng anh ngủ say nên phải tự vào. Trầy trật mãi tôi mới mở hết 6 lớp khóa cửa để vào nhà.

Định bụng sẽ trách chồng sao ngủ say như vậy, lỡ trộm vào khuân hết thì sao nhưng tôi tìm khắp nhà trên, nhà dưới vẫn không thấy Nguyên đâu. Tôi xem tủ quần áo, thấy mất mấy bộ. Chiếc va li nhỏ cũng biến mất. Anh đi đâu mà phải đem theo quần áo?

Tôi bắt đầu nghi ngờ nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh gọi điện cho Nguyên. Giọng anh ngái ngủ: “Gọi sớm vậy em? Hai mẹ con không tắm biển sao?”. Tôi nói dối Nha Trang đang mưa nên sáng nay tôi và cu Bi không tắm biển rồi hỏi anh: “Cu Bi hỏi ba có ôm con gấu của nó ngủ không kìa…”. Giọng Nguyên như có tiếng cười: “Nói với con anh đang nằm ngủ bên phòng của nó luôn nè. Nhớ thằng nhóc kinh khủng. Thôi, hai mẹ con chơi vui nghen, anh dậy sửa soạn đi làm đây”.

Tôi nghe tiếng anh hôn gió hai mẹ con trong điện thoại mà sôi ruột. Anh dám nói dối thì chắc chắn là có điều mờ ám. Tôi bắt đầu lục tung khắp nhà, từng ngăn tủ, từng cái túi quần, túi áo; những quyển sổ ghi chép đều bị tôi lật tung lên. Tôi mở cả máy tính của anh để tìm.

Kết quả là tôi tìm thấy bức ảnh một người phụ nữ bế đứa trẻ trong bìa một quyển sổ. Bức ảnh đó tôi cũng tìm thấy trong máy tính của anh. Nó được lưu với tên “beTran”. Tôi mơ hồ cảm thấy có mối liên hệ nào đó giữa chồng mình và mẹ con người phụ nữ ấy.

Tôi quyết định để bức ảnh vào chỗ cũ sau khi đã lấy file hình từ máy tính. Rồi tôi gọi điện đến công ty anh, giả giọng người khác xin gặp anh. Câu trả lời dành cho tôi là anh nghỉ phép, 3 ngày nữa mới đi làm trở lại. Hay thật, theo dự kiến 4 ngày nữa mẹ con tôi về thì anh về trước 1 ngày.

Nhưng trời bất dung gian. Có lẽ vì quá thương xót cho sự ngu dại, cả tin của tôi nên ông trời mới xui khiến cho tôi bỏ giữa chừng chuyến đi mà trước đó, anh đã nại đủ lý do công việc để từ chối không đi với mẹ con tôi.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Tình hình sức khỏe của mẹ tôi rất nguy cấp nên tôi tạm thời gạt mọi thứ sang một bên để về thăm mẹ. Tôi về được 2 ngày thì mẹ tôi mất. Đến lúc ấy, tôi mới báo tin cho Nguyên. Anh hốt hoảng: “Chết rồi, làm sao anh về kịp…”.

Rồi như biết mình lỡ lời, anh nói sẽ sắp xếp công việc để tối mai có mặt ở nhà ba mẹ tôi. Tôi nghĩ, bình thường từ Sài Gòn về Bạc Liêu sáng sớm đi thì xế trưa đã tới, còn anh phải thu xếp đến ngày hôm sau mới có thể về thì hẳn là anh đang ở một nơi cách Sài Gòn rất xa.

Hôm sau, vừa về đến nơi, thấy tôi, Nguyên đã hỏi ngay: “Hai mẹ con biết tin hồi nào mà về sớm vậy? Sao không ghé qua nhà để anh về cùng?”. Tôi biết là Nguyên thăm dò xem tôi có ghé nhà và phát hiện anh không có ở nhà hay không? Tôi trả lời mà không nhìn anh: “Anh hai gọi về gấp nên em đi thẳng từ Nha Trang về đây luôn…”. Mặt Nguyên dãn ra. Có vẻ như anh yên tâm vì tôi đã không phát hiện điều bí mật của anh.

Suốt những ngày đám tang, nước mắt khóc mẹ và nước mắt khóc cho sự rạn vỡ của hạnh phúc vợ chồng làm cho tôi gần như sụp đổ. Nguyên không hề nghi ngờ khi thấy mắt tôi lúc nào cũng sũng nước. Anh biết tôi thương mẹ như thế nào…

Từ khi mẹ tôi mất đến nay đã 3 tháng. Tôi đã đủ thời gian để điều tra, xác minh và biết rõ mọi việc. Nguyên đã có “phòng nhì” ở tận Quảng Trị. Trước đây, cô ta ở Sài Gòn nhưng khi phát hiện mình có thai, hai người đã bàn bạc và quyết định cô ta sẽ về lại quê nhà ở Quảng Trị. Mọi chi phí sinh hoạt của hai mẹ con đều do Nguyên đảm trách. Hèn gì mà anh cày bất kể ngày đêm dù rất nhiều lần tôi khuyên can anh đừng tham công tiếc việc, phải giữ gìn sức khỏe…

“Giữa em và Linh, anh không muốn mất ai. Cô ấy không đòi hỏi danh phận gì cả… Anh biết em là người tốt bụng… Đừng bắt anh phải lựa chọn, hãy cứ để như từ trước đến giờ…”. Sau khi thú nhận hết mọi chuyện với tôi, Nguyên đã quỳ sụp xuống mà van nài như vậy.

Tôi nhìn người đàn ông mà mình đã từng biết, từng yêu thương, tôn thờ; bất giác thấy lòng trào lên một sự khinh bỉ rất khó tả. Tôi gầm lên: “Anh đúng là một kẻ tham lam, vô sĩ. Anh cút ngay đi cho tôi nhờ. Tôi không bao giờ muốn thấy mặt anh nữa…”.

Thế nhưng Nguyên vẫn chây ì. Anh nhất định không ký đơn ly hôn, không dọn ra khỏi nhà và tối tối vẫn đập cửa ầm ĩ phòng mẹ con tôi. Cu Bi thấy vậy thắc mắc: “Sao mẹ không ngủ với ba? Con ngủ một mình được mà”. Tôi bảo con đừng chen vào chuyện người lớn vì hiện giờ giữa ba mẹ có một số vấn đề chưa giải quyết xong. Thằng bé không dám hỏi nhưng nhìn vào mắt nó, tôi biết nó vẫn chưa thỏa mãn khi chưa có câu trả lời chính xác.

Nguyên đã xuống nước. Bây giờ anh không đòi “giữ nguyên hiện trạng” nữa mà cho biết sẽ cắt đứt với người phụ nữ kia, chỉ cấp dưỡng nuôi con, mong tôi cho anh một cơ hội vì giữa chúng tôi mới là tình sâu nghĩa nặng và anh vẫn yêu tôi. Tôi nghe mà chỉ muốn tát và mặt anh. Đúng là đồ tham lam, vô sĩ. Tôi có điên đâu mà bảo phải chung chồng với người đàn bà khác?

Tôi thật sự không biết mình phải làm gì để giải quyết dứt khoát mọi chuyện. Tôi đã nghĩ đến chuyện dọn ra ở riêng nhưng rồi lại nghĩ, nhà của mình, tội gì không ở mà phải dọn đi đâu? Không, tôi nhất định chẳng đi đâu cả. Người phải ra đi chính là Nguyên. Tôi không còn yêu anh nữa. Sự tổn thương mà anh mang đến cho tôi không gì có thể chữa lành.

Thế nhưng nếu anh không đi, thì tôi biết phải làm sao bây giờ!

Chuyện giật gân về những gia đình đồng tính đa thê, đa phu

(Kiến Thức) - Nhiều cặp đôi đồng tính đã tạo nên câu chuyện giật gân khiến thiên hạ sửng sốt khi chấp nhận đa phu, đa thê mà vẫn hạnh phúc.

Chuyện giật gân về những gia đình đồng tính đa thê, đa phu
Nhung vu chung chong, vo dinh dam cua cac cap doi dong tinh
Chuyện kết hôn của các cặp đôi đồng tính từ lâu không còn là sự lạ, nhưng đám cưới của bộ ba đồng tính thì chắc chắn không có nhiều.  Hồi tháng 2 vừa qua, bộ ba đồng tính Thái Lan gồm Joke, Art và Bell đã công khai kết hôn với nhau vào ngày hạnh phúc đặc biệt tại nhà của họ ở tỉnh Uthai Thani, Thái Lan. 
Nhung vu chung chong, vo dinh dam cua cac cap doi dong tinh-Hinh-2
 Họ tin rằng đám cưới bộ ba đồng tính là cuộc "hôn nhân đa thê" đầu tiên ở đây.  Đám cưới đặc biệt này đã khiến không ít người ngạc nhiên và tò mò. 

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Nam giới ăn gì bổ tinh hoàn?

Nam giới ăn gì bổ tinh hoàn?

Một chế độ dinh dưỡng lành mạnh không chỉ giúp cải thiện sức khỏe toàn diện mà còn nâng cao chức năng tinh hoàn, hỗ trợ quá trình sinh tinh và sản xuất hormone sinh dục.